Hôm nay chị hai ốm, thế là ở nhà mấy mình liền. Mẹ nghỉ làm buổi sáng, thêm cô Thủy, thêm bà nội. Sáng thật là đông đúc và vui vẻ.
Mẹ đã tìm ra liều hạ sốt cho chị hai rồi - gói 250mg chứ không có 200. Mà hương cam nữa nên chắc ko khó uống. Hèn gì mà Tú há miệng uống thuốc như cá đớp mồi vậy. Biết ai giỏi dỗ Tú uống thuốc không? Là mình đấy. Dù mình múc mỗi muỗng thuốc được tí tẹo thôi nhưng nhờ mình động viên "uống đi, uống đi" mà Tú nghe lời đấy. Tội nghiệp Tú lúc 6 giờ chiều nay sau khi đi khám bác Lợi về nóng đến 39oC. Còn kêu đau đầu, cay mắt nữa! Mẹ cho uống thuốc rồi đắp khăn đến nửa tiếng sau mới tỉnh, ăn được chén cháo rồi đùa với chú Duy, thím Phương chắc hết luôn rồi. Chẳng hiểu sao Tú lại nóng vậy dù hình như bác Lợi cho mình thuốc nặng hơn thì phải.
Có nhiều đồ chơi mới lắm này. Ông bà ngoại cho, chú Duy thím Phương cho, ba cũng mua nữa! Mới đầu thấy Tú ốm cũng định nhường nhịn chút đỉnh nhưng sau đó bản tính tham lam của mình trỗi dậy, mình giật luôn cái đồng hồ bự làm Tú khóc nức nở. Không chỉ là đồng hồ đâu, bất kỳ thứ vô giá trị nào khi Tú cầm vào mình đều giật cả vì mình thấy hình như với mình giá trị của nó lớn lắm.
Ko biết đêm nay thế nào đây. Tú uống thuốc hạ sốt lúc 7pm. Theo dự đoán thời tiết của mama mình thì khoảng 1am Tú có thể sẽ bị nóng lại. Mình thì cứ mũi thò mũi thụt hoài, lại thêm ho nữa. MÌnh ốm thật sự hay bị bệnh tâm lý nhỉ? Túm lại ko đi lớp vẫn thấy thích hơn!
Mẹ và bà nội nói mình ghê gớm chanh chua. Thật ra mình nghĩ mình sẽ có năng khiếu đóng kịch sau này - vai mẹ ghẻ hoặc mẹ chồng xấu tính. Còn cơ bản thì mình nghĩ mình cũng không đến nỗi. Lúc cao hứng mình cũng nhường đồ chơi cho chị hai đấy chứ. Còn bình thường, vì mình là em mà, nên mình có quyền giật đồ của chị chứ nhỉ??? Chắc cái này mình tự suy nghĩ thôi chứ nói ra chắc bị đánh tét mông đít mất!
No comments:
Post a Comment