Có vẻ như con cá nào mình không bắt được đều to cả. Rảnh rỗi vào vietnamworks đi vòng vòng thấy công việc mẹ than hôm trước nó trả mức lương cao khủng khiếp luôn- Project Officer mà lương chắc bằng GM của A quá! Thấy thế mẹ lại tiếc là hôm trước lười biếng nên trả lời lung tung beng cả! À mà mẹ nói rồi, chuẩn bị 1 phần thôi chứ thật ra hôm đó vì cảm nhận của mẹ bị quay 180 độ từ ngưỡng mộ sang thất vọng nên mẹ mới trả lời chày bửa đấy. Nếu lương vừa phải thì trượt cũng không tiếc, nhưng đằng này... mẹ của con cũng ham tiền chứ đâu phải không nhỉ????
Mẹ đang hỏi có phải lý do những người làm ở tổ chức đó ở đến 5-10 năm là vì lương cao không? Văn hoá thì mẹ nói chuyên nghiệp, mẹ yêu quý hết thảy chỉ trừ có chị gái mẹ mới gặp hôm rồi, chảnh bà cố!
Ừ, nói trượt thì cũng chưa hẳn, vì có 1 chị gọi điện thoại nói là chưa trả lời được phải chờ đến tuần tới vì mấy sếp đi nghỉ hết rồi. Mẹ thì cho rằng thật ra họ cần người mà chưa tìm được ai thực sự vừa ý nên cho mẹ thêm thời gian chờ đợi trong tâm trạng thấp thỏm thôi - họ đăng tuyển dụng lại mà!
Không lẽ lại cầu cho họ không tuyển được người để mẹ có thêm cơ hội nữa nhỉ? Hê hề, thế là không tốt!
Nhưng vẫn mong thế đấy!
Trường quốc tế gọi đi dạy, đi dạy cũng vui vui đấy nhưng thật sự mẹ thấy mình đi quá xa môi trường giáo dục rồi, bây giờ trở lại không dễ dàng. Ba con nói là sẽ sớm bị văng ra khỏi vòng quay của bánh xe thôi - vì mẹ con hơi ương ương - thành quả hay hậu quả của mấy năm đi học ở Úc và đi làm! Ưa hỏi han vặn vẹo - để đổi mới, để cải tiến, để làm cho mọi thứ tốt hơn, mà lớn lên con sẽ hiểu, tốc độ đổi thay ở môi trường giáo dục nó rất là khiêm tốn - cứ coi như chú rùa bò thôi. Hơn nữa mẹ nghĩ chắc thù lao đi dạy cũng bèo bọt lắm, lại phải kiếm thêm công việc gì khác để làm. Lại còn bảo hiểm xã hội, y tế nữa chứ! Ngày mai mẹ sẽ hỏi rõ nhưng chắc những câu trả lời cũng không nằm ngoài vùng dự đoán đâu!
Ngày hôm qua mẹ cho cả 2 chị em đi công viên Gia Định chơi, bà nội đi cùng nữa. Ba cún thì chậm chạp quá nên bị bỏ ở nhà. Cún và Như đều la hét om sòm, chim sổ lồng mà! Tưởng Như chưa biết gì mà Như dám giật cần câu của cún rồi cũng bày đặt câu cá nhé. Cún thì đi tàu lửa, câu cá, bập bênh, cưỡi ngựa, cầu tuột, nhảy trên đệm nước rồi chạy vòng vòng khiến mẹ đuổi theo chóng cả mặt. Khi về nhà khoe với ba là "vui quá, sướng quá". Chắc chơi đủ đô rồi nên tự nguyện đi về chứ không như lần trước đi với ba khóc lóc rầm rĩ cả đoạn đường về nhà. Nhưng lại càm ràm câu khác "Em bé đội nón đi" - thật ra cún muốn bắt em bé đeo khăn voan trùm đầu như cún. Cún lặp đi lặp lại chắc đến trăm lần, rồi đến khi bực quá cún bắt chước ai đó gằn giọng "em bé đội nón ĐI" - cún nhấn chữ ĐI với vẻ bực bội lắm.
Đến tận lúc về đến chợ gần nhà đỗ lai để mua cá, cún ham chơi chỉ chỉ mấy con cá quá thì mới quên việc nhắc em đấy.
Mai mốt định đi Vũng Tàu nhưng nhà lại có việc rồi. Bà nội đi khám bệnh sáng mai (có thể đến cả chiều như lần trước nữa). Thím Thu nhà chú Thy có bầu khoảng 1.5 tháng nên cũng chẳng đi được. Nếu mai trời lạnh và mưa thì đỡ tiếc nhỉ!
Hy vọng tuần sau thời tiết đẹp đẽ, dễ chịu cả nhà mình có thể đi chơi xa.
Ba hôm nay làm biếng nghỉ chơi ở nhà. Mà còn phép thì nghỉ chơi cho nó đã nhỉ? Mẹ thì thường thâm hụt phép nên chỉ lúc nào không đừng được mới nghỉ thôi.
Thế nhé, lúc khác lại viết. Chắc là đến lúc cá to quay lại cho mẹ cơ hội nữa mới có cảm hứng nhỉ? Mà tội gì! Mình làm, mình biết, mình vui chứ đâu cần phụ thuộc vào ai ai khác. Mẹ sẽ tích cực thể hiện tài năng văn chương của mình trên website này. Biết đâu một nữ văn sĩ tài năng lại chẳng sắp xuất hiện!!!!!