Mẹ nói có quá nhiều thứ phải cân nhắc và suy xet. Đúng là chẳng gì giống mình vẫn tưởng tượng cả. Làm ăn kinh doanh luôn gắn liền với chữ được và mất nên không phải ai cũng là biểutượng của thànhcông.
Muốn mẹ ngưng tất cả những thứ khác để lo cho hai chị em mình, cho gia đình mình. Nhwng như mẹ nói với những người bạn hợp tác - nó như là đam mê, không thể nào bỏ được. Mẹ mình thì không máu mê lắm. Mẹ tự cho mình là nửa vời, cái gì cũng thích, cái gì cũng lại tự để nó đến đâu thì đến. Hai thái cực này luôn làm mẹ mình thấy không thể yên tâm với những thứ thực tại đang có, nhưng đồng thời cũng không đánh đổi tất cả để có được những thứ muốn có.
Người lớn phức tạp thật.
Chị em mình là con nít nên dễ dàng hơn nhỉ. Hai đứa mình mới vừa đánh nhau giành đồ chơi xong lại có thể cùng cười được rồi!
Thôi nhé, đầu óc mẹ mình phân tán nên chẳng viết hay tí nào. Lúc khác lại lên blog chơi và cập nhật thông tin cho mọi người nhé!