Hôm nay cún theo ba với chú Duy về quê giỗ ông nội. Đã là cái giỗ thứ 2 rồi đấy! Còn mẹ và Chân Như ở lại vì Như còn nhỏ quá chưa đi xa được.
Sáng 6h mẹ qua định đón mà cún còn khò khò. Chắc vì bị đánh thức lúc đang còn buồn ngủ nên cún khóc nhè nhè. Có thể trong người cún khó chịu nữa vì thấy hôm qua đi trẻ về nước mũi cún chảy nhiều lắm. Cún mới ho sổ mũi 10 ngày và đi trẻ lại được có 4 hôm thôi đấy!
Không biết hôm nay ở nhà có họ hàng gì tới không? Chắc là không cho bà nội đỡ mệt. Cả nhà mình hồi này thi nhau ốm nên các bác sĩ không ai lo thất nghiệp cả. Bà nội cún thì ngoài bệnh tim kinh niên còn thêm mỡ trong máu, bao tử, đến gần tháng nay lại thêm viêm họng. Thấy túi thuốc mà hoảng hồn luôn.
Bà ngoại thì về ngoài Bắc rồi. May là bà ngoại gặp được thày được thuốc sao đó mà khỏi ho và viêm họng. Còn bà nội cũng ông thầy đó kê toa mà bệnh lại nặng thếm!
Điểm qua một chút về cún nhé: Cún giờ là sư phụ nhõng nhẽo đấy, tuy nhiên chiêu khóc nhè của cún chẳng dọa được ba mẹ hay bà nội đâu, dù nhiều lúc nghe cún khóc nhè cũng thấy xót lắm. Cún bắt chước cực kỳ nhanh. Cún dám lấy bông định lau mắt cho em như mẹ thường làm. Bà ngoại kể là cún đòi bế em - cún ngồi xuống giường duỗi chân rồi khi bà ngoại đặt em lên đùi cún - một tay cún đỡ em, một tay cún vạch áo lên - cho em bú đấy! Chuyện này mẹ kể với nhiều người mà không lần nào kể lại không cười.
Hôm kia học về thấy cún sờ sờ tai em bé. Mãi đến khi xuống bếp cho cún ăn thấy cún lắc 2 cái tai mẹ tình cờ hát "đưa tay ra nào, nắm lấy cái tai này, lắc lư cái đầu này,lắc lư cái đầu này, ồ sao bé không lắc ...." thì thấy cún biểu diễn rất đúng nhịp, mẹ mới đoán chắc là hôm đó cô giáo dạy cả lớp múa và hát bài ấy đây.
Các bài hát trong đĩa thì cún thuộc vô số tuy nhiên chỉ có lúc nào có hứng cún mới ê a hát theo thôi. Mấy món đồ chơi cậu Phương gửi cho cún tự thuộc hết cách chơi - vẽ và xóa thì cún là sư phụ - chỉ nhìn bà ngoại làm 1 lần là cún tự chơi được, cún còn dám lấy cả bút bi vẽ lên trên mặt bảng nữa bắt tội bà nội lau muốn chết mà không hết.
Con sư tử nhún thì cún nhào lên cưỡi ngay - vì cún khoái mấy con dê tương tự như thế ở công viên lắm - Còn bắt ba cún ngồi trước, cún ngồi sau (chỉ ghé được cái mông lên đít con sư tử thôi) rồi cùng nhún - Nhưng đến hôm nay thì cún không chơi với nó nữa rồi. Chắc là phải cất đi một thời gian sau mới lôi ra cho cún chơi lại.
Cây đàn thì cún khoái vô cùng - bật nhạc lên là cún nhún nhảy, ngoáy mông - bắt mẹ hoặc bà nội cùng nhảy với cún nữa.
Bộ câu vịt mẹ mua hôm Chân Như đi viện về có vẻ cún vẫn còn thích chơi - cún câu vịt sành điệu lắm - nhiều khi ăn gian cầm cả 2 cái mỏ vịt gí vào cần câu - vậy là câu được 2 con 1 lúc! Cười khúc khích sung sướng! Còn sáng tạo câu cả bút và pin nữa cơ!
Khả năng ngôn ngữ của cún thì không hẳn đáng mừng - cún nói được nhưng sao lười quá! "em BÉ", mưa, ngon quá, hết rồi, ai đấy... là một số từ vựng mới mà cún học được. Dụ mãi hôm trước cún mới Ạ được một câu to, còn không thì chỉ khoanh tay cười cười thôi.
Em Như đang ngủ nên mẹ mới viết được vài dòng cho cún đấy. Hai ngày nay em quấy quá vì mới chích ngừa mấy mũi trong đó có ho gà. Mắt em vẫn còn kèm nhèm do tắc tuyến lệ - vẫn còn phải tra thuốc và day mắt. Nhưng giờ mẹ chỉ dám sờ vào mắt em khi cún không có mặt thôi, chứ sợ cún bắt chước đưa tay chọc vào mắt em thì nguy to!
Cún về quê chắc khoái lắm, rộng cẳng chạy mà. Tuy nhiên cũng sợ ao chuôm, rồi kiến rồi muỗi đốt. Nhưng chẳng thể giữ mãi cún trong nhà được nhỉ? PHải bay nhảy ra ngoài cho biết cuộc đời là thế nào chứ cún nhỉ?