Thứ 2 là ngày đầu tuần mà không biết cả nhà có chăm ngoan được không đây? Cún đi lớp gặp cô khóc nhè, mẹ ngồi cả ngày chẳng làm được gì lên hồn. Ba đi pv không biết kết quả ra sao. Bé Như ko biết hôm nay lây hắt xì của cả mẹ và chị hai có sao không? Bà nội thì chắc vẫn còn mệt và uống thuốc trường kỳ. Điểm qua tình hình sơ sơ là thế!
Tối hôm kia định cho chị em cún đi chơi - kiếm cái máy chụp hình mãi không thấy. Cả mẹ và bà đều có suy nghĩ thiếu tích cực về chị giúp việc - mẹ ngẫm lại - đổ tội cho người khác sao mà dễ thế. Ba cún xuống thấy nó vẫn ở trong giỏ xanh của ba - ngẫm lại, ba cún hơn mẹ ở điểm đó đấy - bình tĩnh và suy xét có lôgíc hơn.
Nói với cả nhà là mẹ ngượng quá, ko nên nghĩ xấu về người khác như vậy. Và chợt nghĩ, nếu cuộc đời mình bớt chút tin tưởng thì nó sẽ chẳng còn là thế nữa. Hy vọng lần nhìn người của mẹ và ba là không sai chút nào. Vì ở mọi giai tầng đều có những người có đạo đức chứ nhỉ?
Vụ đầu tư mở trường - có lẽ là lối đi định mệnh sao? Vì khi mẹ thất nghiệp đến nơi thì chẳng ai gọi đi làm ở mấy chỗ khác cả! Theo lời ông thầy của bà ngoại thì công việc mới sẽ tốt hơn công việc cũ - mà công việc mới nó còn ở đâu đây?
Về với con thôi, tối rồi!