Tuesday, April 28, 2009

Một ngày mai nắng lên!

Có vẻ tinh thần mẹ lên được tí chút đấy nhỉ? Vì dù sao trong lúc này cũng có nơi nào đó để ra đi! Để có thể tự tin đưa ra lời khuyên với ngừời khác là mặc kệ cuộc đời - nước nổi bèo nổi!
Cuộc đời luôn đầy những điều bất ngờ.Công việc mới nhận này có lẽ là công việc không bao giờ nghĩ là mình sẽ làm. Đi kiểm tra dịch viết tiếng Anh cho vui thôi, thấy quá nhiều thứ không biết. ĐI phỏng vấn thì người ta hỏi có lường trước khó khăn của công việc này ko thì nghĩ mãi, đến 1 tuần sau mới ra là đây là công việc có tính chất ngoại giao giữa hai chính phủ nên sẽ có vô số điều tế nhị, phải khéo léo trong cư xử mới được. Dịch thuật thì những từ đơn giản như kết án, bỏ tù ... cũng chẳng nhớ ra được. THêm vụ hài hước nữa là hỏi người ta chán chê, hỏi cả vụ có dạy dịch vụ khách hàng cho nhân viên cửa khẩu nữa không? Rồi sau đó nói lại là chỉ để cho vui just joking! Ai joking trong khi đi phỏng vấn như mẹ không nhỉ?
Thêm một chi tiết thú vị nữa là làm công việc hậu cần - thì mẹ trả lời theo bản năng, sắp xếp, lên lịch tùm lum thôi - về nhà nhớ ra là khi dịch có gửi công văn để đón tiếp nữa chứ - vì đâu làm lùm xùm được - đây là quan hệ ngoại giao mà!

Túm lại, còn những điều hay ho về bản thân mình thì mẹ không nhìn thấy. Chắc họ nhìn thấy nên để mẹ là lựa chọn thứ 2 trong danh sách. Phải cảm ơn bạn được lựa chọn đầu tiên đã bị knock out vì vi phạm đạo đức nghề nghiệp. Mẹ con thì khoản đạo đức chắc luôn luôn điểm 10 vì thường không ai yêu cầu nhưng trong mẹ luôn có một rào cản đạo đức tự điều chỉnh bản thân mình, năng lực thì nếu có động lực làm việc thì sẽ tiến bộ đáng kể thôi!

Kể về con nhé! Mỗi lần đưa Tú đi học là tốn không biết bao nhiêu nước bọt. CÔ Thuỷ phải cho uống nước đường, ăn kẹo (là dỗ ngon dỗ ngọt đấy), mới chịu xuống. Đến lớp thì quắp lấy mẹ hoặc bà khóc rưng rức - thương con lắm nhưng đâu có nghỉ ở nhà để chơi với con được. Mấy cô giáo dạy con mẹ chẳng thương được tí nào - có vẻ không biết dỗ như cô Mai nhỉ? Hoặc là thiếu cả lòng yêu trẻ nữa! Hy vọng tháng tới chuyển sang chỗ mới con sẽ thích đến lớp hơn.
Tối đến con đòi nằm võng, đòi ngủ với mẹ - nghe sao không thương được. Nhưng mà 2 chị em ngủ chung thì bạn này ọ ẹ cái là bạn kia thức dậy rồi - sao mà ngủ chung được. Nên con sang nằm võng chút xíu thôi, rồi thấy mẹ hơi gà gà ngủ là con về bên phòng mình, nhiều lúc ba hoặc bà phải bật xìpô (máy lạnh - ngôn ngữ sáng tạo của con từ khi con biết nói) mới chịu ngủ đấy!
Bạn Như thì mãi vẫn sổ mũi, đêm qua đái dầm 2 lần liền. Sáng nay mẹ ẵm lên võng, đái luôn ra cả người mẹ nữa! Chắc là lỗi tại mẹ đã không xì xì. Tối qua tự nhiên đòi ị ị... đưa cái bô ngồi, một lúc thấy ị thật - Thế mà mẹ nghĩ là chưa biết gì đấy!
Còn biết chó mèo gà vịt kêu thế nào nữa nhé! Sáng nay mẹ đi dạy sớm, đòi theo khóc quá trời! Gặp ai cũng lật áo lên đòi xem cái tí! Ê ê em Như xấu quá kìa!
Hôm nay vậy thôi nhé. Hẹn hôm khác lại viết tiếp!