Sunday, May 4, 2008

Mẹ về nhà rồi!

Nửa tháng nay cún phải ở nhà với bà nội và ba vì mẹ và bà ngoại phải vào viện chăm sóc em bé. Em bé nhà mình bị viêm màng não, chích kháng sinh đủ 14 ngày mới được cho về. May là cũng bị nhẹ và chịu thuốc. Chứ vào viện rồi thì không biết thế nào. Bệnh này xẹt qua bệnh khác cũng dễ dàng. Có một em bé phòng bên cạnh phải chuyển sang Chợ Rẫy vì màng não có mủ đấy.

Nên bệnh của con nít không thể xem thường. Bé nhà mình́ sốt sơ khoảng 38 độ trong 2 ngày, ngày thứ 3 hết sốt, đến ngày thứ 4 lại sốt lại 38 độ. Nếu không đọc cuốn " Viết cho các bà mẹ sinh con đầu lòng" về nóng sốt thì có lẽ mẹ cũng chưa đưa bé đi khám lại ngày thứ 4 đâu. Ai dè bác sĩ cho nhập viện luôn, rồi chọc dò dịch não tủy và kết luận viêm màng não mủ luôn. Bất ngờ không tin được, nhưng rồi như thói quen của mẹ là hy vọng vào những thứ tốt đẹp nhất nhưng cũng chuẩn bị tinh thần trước cho những thứ tệ hại nhất, mẹ hoàn toàn bình thản chấp nhận.

Nhớ lúc đầu bé nhà mình cùng nằm chung với 2 bạn khác, thêm 2 bà mẹ của 2 bạn ấy nữa là tổng cộng 5 người nằm chung một cái giường một. Đêm đầu tiên mẹ với và ngoại may mắn lắm mới tìm được 1 chỗ ở ngoài hiên, mỗi lần em bé khóc lại chạy vào. Một cái phòng bé tí mà có tới 9 cái giường bệnh, mỗi giường trung bình có 3 bạn cộng thêm mỗi bạn có tới 2 người vậy là khoảng 80 người rồi ăn uống, ngủ nghê sinh hoạt, nếu ai chưa từng nằm viện thì không thể tưởng tượng nổi từng ấy con người sao có thể chui được trong 1 cái phòng. Nhưng có ai nghĩ đến mình đâu, chỉ canh cánh lo cho con cháu thôi.

Nhiều anh chị tưởng bệnh nặng nào thì bị co giật, cứng hàm, bất tỉnh lại được về sớm, nhiều bé ngoan ngoãn ăn ngủ thì bệnh lại nặng khó trị. Thật khó mà biết được tình trạng bệnh tật của con nít.
May mắn là sau 5 đêm có vẻ như dịch đã đỡ, nhiều người xuất viện và em bé được sang phòng dịch vụ nằm. Phòng cũ cũng đỡ đông hơn, trung bình chỉ còn có 1 bé một giường thôi. Nằm viện có một chị 27 tháng tuổi tên là Khiết Như líu lo như chim làm mẹ và bà ngoại nhớ cún lắm, nhớ điệu bộ cún nhảy nhót trên giường rồi đá bóng binh binh vào tường...nhưng nhớ thì nhớ vậy thôi chứ chẳng lúc nào về thăm cún được vì em bé chẳng chịu bú bình, chỉ bú mẹ thôi, còn bà ngoại thì lại bị viêm họng, đau đầu và ho suốt. Cuối cùng 15 ngày cũng qua, mẹ đi siêu thị mua đồ chơi và quần áo cho cún (thói quen shopping của phái nữ đấy!) bị bà ngoại trêu là sợ cún không nhận ra nên phải mua quà dụ dỗ cún!!!

May mà cún nhận ra mẹ nhỉ (dù lúc đầu có vẻ còn bỡ ngỡ!) chứ không thì bà ngoại còn trêu dài dài vụ mua đồ chơi.