Monday, January 26, 2009

Một năm mới thêm nhiều điều mới mẻ



Mẹ phải viết ngay mới được chứ sợ ngày mai cảm hứng không còn như hôm nay nữa. Cả 2 ba mẹ đều biếng dọn nhà và quyết định làm một việc khác với mọi năm: ĐI CHƠI!
Cả hai chị em cún đều khoái đi chơi quá chừng. Điểm dừng chân đầu tiên là KFC Đinh Tiên Hoàng - thỉnh thoảng mẹ của con lại nhớ mấy thứ thức ăn junk food này vô cùng, ba ko thích lắm nhưng chiều cả nhà nên alê đi thôi. THế mà ko phải mẹ là người hạnh phúc nhất đâu nhé! Thử đoán xem ai nào? Có 1 cây cầu trượt (cún và mọi người trong này gọi là cầu tuột) và một con gà để nhún. Cún chơi từ lúc đến đến tận khi ba mẹ ăn xong, dụ mãi mới chịu đi đấy!



Ra quận nhất - đường phố mấy quận bên ngoài vắng vẻ dễ chịu, đến mấy tuyến đường xung quanh đường hoa Nguyễn Huệ thì ôi trời, toàn người và xe thôi! Ra khỏi nhà mới thấy không khí tết - hoa và đèn, bóng bay, người bán phong bao lì xì, bán dưa hấu - cún khoái chí la to quá là to. Như thì ngó bên này bên kia như thể cũng biết nhiều lắm đấy. Thoát khỏi mấy chỗ kẹt xe gần Nguyễn Huệ (vì thiên hạ dừng xe chờ xem pháo hoa lấn đến cả nửa đường!), ra Lê Lai - điện sáng quá, và nhiều người quá. Cún và ba đi vòng vòng chụp vài tấm hình. Mẹ cho Như bú sữa bình mà Như nút chừng được khoảng 30ml đã nhả ra rồi. Chẳng thể nào bắt Như bú thêm! Vì Như thích ăn bậy bạ - lúc nãy trong KFC ăn bánh mì ngon lắm đấy. Cún cầm bình sữa đút vào miệng em, và mẹ được bà nội bật mí cho biết là khi cún làm như vậy là cún muốn uống sữa đấy! Quả thực cún đã giải quyết hết bình sữa hộ em Như



Định về nhà thôi nhưng qua Tao Đàn thấy có nhiều cảnh dựng dễ thương quá, thế là cả nhà vào chụp hình. AI nghĩ ra ý tưởng dựng lên mấy cảnh này kiếm tiền cũng là người có đầu óc ghê. 30 K/ một máy ảnh - mà chừng chỉ khoảng 10 cảnh khác nhau mà thôi. Mọi người xem cún và NHư khoái chí thế nào nhé!
Ghét một chị với đứa con ngồi chiếm cảnh chiếc xe ngựa quá! Quanh đi quanh lại vẫn thấy ngồi ì đó chơi, ko chụp hình, chỉ ngồi cho đỡ mỏi chân. Mẹ tự hỏi sao có nhiều người vô duyên vô ý đến thế. CŨng định nói xin lỗi chị ra cho chụp nhờ tấm hình nhưng thấy cún cũng ko thích lắm nên thôi! Nhưng cứ nghĩ đến hai mẹ con nhà ấy là thấy có cảm giác đáng ghét!

Suy ngẫm về câu happiness is a jouney, not a destination - hãy vui và hạnh phúc với những gì đang có! Chứ còn so bì với người này người khác rồi than thân trách phận thì bao giờ hạnh phúc mới tới.
Thôi thì cứ tận hưởng thứ hạnh phúc giản đơn - dù chẳng giàu, dù chẳng có nhiều thời gian rỗi rãi, dù vv...và vv... Ghé lên thì chẳng bằng ai, nhìn xuống cũng chẳng thấy ai bằng mình! hehehehe... mẹ giống AQ quá!
Thôi nhé đi ngủ để mai còn về quê nội. Chạy sô sau đợt tết này chắc sẽ có nhiều chuyện vui để kể đấy Như và Tú nhỉ?