Thursday, February 3, 2011

Chúc năm mới sức khỏe dồi dào!

Kính chúc ông bà sống lâu trăm tuổi
Kính chúc ba mẹ sức khỏe dồi dào
Kính chúc cô thầy gặp nhiều may mắn
Thân chúc các bạn học giỏi chăm ngoan!

Mấy câu này mình học thuộc lòng định bụng Tết này đi cùng bà nội chúc Tết họ hàng. Thế mà cái "sức khỏe dồi dào" của chị em mình trốn đâu mất rồi. Bệnh tật dề dề qua cả Tết luôn!

Bà nội phải về 30 Tết thay vì 29 do mình bị sốt cả ngày 28. Cuối ngày 29 mình có vẻ đã tương đối ổn rồi thế mà sao thế này?
Hôm nay - Mồng một Tết Tân Mão, ba mẹ đưa mình và Như đi khám ở Nhi đồng 2 vì mình bị ho hoài ho quỷ liên lục không dứt từ tối hôm qua (do bệnh nghề nghiệp, mẹ đã tự động chuyển ngữ là non-stop coughing trên đường từ bệnh viện về). Quả là một cái tết "mạnh khỏe" cho cả hai đứa mình!

Bà nội và ba thì cho rằng mẹ mình dám trêu cả thánh thần, dán mặt hai đứa mình lên 2 em bé chúc may mắn ngày Tết nên mới bị quở trách. Chính vì thế mà cả tranh của 2 em bé và hình của chúng mình đã bị dỡ xuống không hề thương tiếc. Mẹ thì tự hỏi có phải là cho 2 đứa mình ăn tôm, hay ăn canh bắp (ngô), hay là bày đặt gội đầu sạch sẽ! Chẳng biết vì sao và vì sao. Chỉ biết rằng mình cứ ho, ho và ho hoài hoài! Còn Như cũng bắt chước ho theo, còn bị sổ mũi hắt xì nữa!

Ý định trách trời đất mới chỉ nhen nhóm chút đỉnh trong đầu mẹ mình thôi. Nhưng lập tức phần "AQ" hay cái nửa "lạc quan" của mẹ có vẻ thắng thế. Mẹ thầm nhủ - mọi thứ có thể đã tệ hơn! Vậy là cũng phải cảm ơn thánh thần đã phù hộ để xui rủi chỉ đến mức này mà thôi!

Nghĩ thế để tiếp tục lạc quan sống. Giờ thì mẹ mình có vẻ quen với vụ đi lại ra vào bệnh viện lắm rồi. Nhớ 4 năm mấy trước đây, cũng tại Nhi đồng 2, mẹ và bà ngoại khóc sụt sụt sùi sùi, lo lắng phát ốm vì mình bị ói, không ợ được sau khi ăn. Giờ thì cái bệnh lúc trước của mình đúng là nhỏ như con tép thôi. Mẹ có thể tự tin đưa ra lời khuyên đừng lo lắng, hay dùng sữa gì cho trẻ bị táo bón, rối loạn tiêu hóa, etc và etc...Có vẻ cũng giống như chuyên gia nuôi trẻ sơ si rồi đấy ạ!

Ba mới mua đầu Karaoke. Hôm qua lúc chưa bị ho mình và Như hát hò quá trời. Hôm nay mệt quá nên yêu cầu ba mẹ hát. Mẹ mình hát hình như ko được hay cho lắm thì phải vì thấy mẹ cứ liên tục đổ lỗi cho hệ thống! Ba mình thì chịu trận thôi vì nghe quen rồi. Chỉ có hàng xóm là đáng thương thôi nhỉ?

Tiếc quá, có thể là chẳng về được quê nội rồi! Áo dài rồi khăn xếp mới mua sẽ chưng diện sau này, nhưng tiếc là mai ko về được bên ngoại của bà nội để bà nội có thể tự hào giới thiệu chị em mình với mọi người. Mà nói thật nhé, có ông bà hay ba mẹ nào mà không đem con cháu ra khoe đâu!

Mình với Như đã ngủ rồi đấy! Chắc là do thuốc siro có tác dụng an thần. Eo ôi, hy vọng mai tự dưng "úm ba la xì bùa" hết được bệnh tật nhỉ?