Hai đứa mình xung phong thay ga giường cho bà nội...Vì thay ga giường có phần thú vị là khi nó phồng nên thì có thể nhảy chồm chồm lên để nó xẹp xuống.
Mẹ sang hỏi sao một tiếng mấy đồng hồ mà vẫn chưa xong. Có thay đâu mà xong! Hai đứa còn bận cười đùa lăn qua lăn lại chuyện này qua chuyện khác thì có thời gian đâu mà thay.
Kết quả vụ thay ga giường cho bà xong là cả hai đứa đều phải thay đồ vì ướt mồ hôi. Mẹ hỏi có tắm không thấy Như xung phong liền. Nó bảo Shizuka một ngày tắm những ba lần cơ mà! Mẹ không cho tắm vì sợ bị cảm lạnh. Thế thì thôi vậy!
Tối nói chuyện với bà ngoại một hồi về việc gửi tiền lì xì vào ngân hàng ngày hôm qua. Ba Kiệt cho mình và Như mỗi đứa một cái sổ tiết kiệm. Trông thật là oách nhé. Chả khác gì người lớn cả! Bà ngoại nói gì mình không nhớ hết, chỉ nhớ mỗi vụ khoe tiền tiết kiệm thôi.
Hôm nay đi học Global Art về có xe ôm mới tới chở. Bất ngờ quá vì chả khi nào ba Kiệt rời khỏi cái máy tính dù cả nhà đi ăn sáng, đi bộ thể dục, đi chợ hay đi chỗ khác. Chắc hôm nay đẹp trời lắm nên ba mới thay mẹ đi đón 2 đứa mình! Về nhà thấy bồn cầu và chậu rửa mặt ướt mem. Hỏi ra mới biết hôm nay ba Kiệt nhào vô chà nhà tắm. À há! Còn vụ hôm qua mổ heo đất nữa. Lúc đầu nghĩ đập con heo ra lấy tiền thì phí con heo lắm. Mình có yêu cầu hơi trái khoáy là mình phải dùng lại được con heo. Mẹ nghĩ bó tay rồi không ai làm được đâu. Thế mà ba mình cưa cái mông nó ra, rồi dán băng keo lại, giống y chang như cũ luôn nhé. Tiết kiệm được tiền mua heo. Đồng thời cũng thấy ba mình có sáng kiến hay lắm chứ nhỉ?
Hôm qua đi đọc truyện ở nhà sách Phương Nam. Đã thật vì được coi cọp sách. Mẹ cho mỗi đứa mua một cuốn. Tự nhiên thấy vụ trả tiền ngại ngùng sao đó. Đã vậy Như còn đùn đẩy cho mình nữa. Giận quá cất sách lại giá luôn. May có mẹ vào hỗ trợ vụ trả tiền. Sáng nay đọc cuốn Doreamon bóng chày lại cười đau hết cả bụng luôn. Hôm qua không lấy thì sáng nay đâu được cừoi nhỉ.
Như sáng nay tự nhiên dỗi không ăn xôi gấc dù bình thường nó rất thèm. Đến 9giờ sáng không biết đói quá hay do ba Kiệt dỗ nó khéo quá nên nó chén hết gần tô Miến ăn liền luôn. Chị ba nhiều chuyện luôn luôn có chuyện để càm ràm. Ngày nào không nghe câu mẹ ơi/ba ơi/bà nội ơi, con chán quá là ngày ấy không bình thường. Nó phải là em của Gia Khiêm lớp mình mới đúng vì Gia Khiêm lúc nào cũng nói thế này với thày Thanh "thầy ơi cho con đi vệ sinh"... rồi lại 'thầy ơi cho con đi vệ sinh"...Bạn ấy nói nhão nhoẹt nên cả lớp chả ai nhịn được cười.
Nói vậy thôi chứ ba mẹ bảo chị ba thời sự ngoài tài nhiều chuyện còn có tài quan sát nữa đấy. Hôm nay nhìn hộp khăn giấy trên bàn nó hỏi ba sao bông ở đây màu đỏ. Hộp giấy cũ bông màu hồng mà. Trời đất cái hộp khăn giấy hình hoa hồng chà bá có đủ thứ màu xen với nhau mà nó nhớ được mới tài. Mình thì nghĩ có một hộp thôi. Nhưng khi nó đem cái vỏ hộp cũ ra để so sánh ... mình biết nó cũng hay thật đấy.
Hôm nọ mẹ hỏi nó một anh mặc đồng phục có phải học cùng lớp với mình không. Hôm đó thứ 2 nên lớp mình mặc đồ thể dục. Nó không phát biểu ý kiến gì. Mẹ bảo chắc anh đó không phải lớp mình ... rồi còn gợi ý về sự khác biệt về đồ bận. Ai dè nó xin có ý kiến rằng có nhiều bạn quên mặc đồ thể dục lắm nên chả thể nào biết được... nhỡ cái anh gì đó tự dưng quên bận đồ thể dục thì sao. Và nó gợi ý là mẹ nên nhìn bảng tên thì biết chắc chắn thôi... Chị ba này lớn lên chắc cho đi làm thám tử như Conan quá!