cánh chim tự do hay cô đơn giữa biển người? Mẹ cũng chẳng biết nữa. Quyết định này cũng chẳng làm mẹ buồn, chỉ thấy có lẽ chưa quen với trạng thái chơi vơi khi mà công việc mới chưa có một lời mời rõ ràng.
Bản thân mẹ thấy mình đã có buổi phỏng vấn thành công, vị COO chia sẻ rất nhiều thông tin như thực trạng bộ máy quản lý công ty, cách làm để động viên nhân viên mà thấy chưa hiệu quả lắm - những dấu hiệu đó mẹ thấy là đã có mức độ tin cậy nào đó từ bác này. Cộng thêm buổi giảng thử cũng có ấn tượng nào đó với sự nhiệt tình (???) của HR director. Nên đặt hy vọng lớn. Như là một canh bạc - tuy nhiên thực tế lại phụ thuộc nhiều vào yếu tố khách quan: các ứng viên khác!
Mẹ chưa bao giờ làm training manager nhưng hoàn toàn tin tưởng mình có thể làm tốt và rất tốt. Sẽ là mình -tràn đầy nhiệt huyết với muôn vàn ý tưởng sáng tạo, tại một nơi mới mà chưa kịp để cho những thói quen thường ngày, lối suy nghĩ cũ mèm ảnh hưởng tới!
Và việc chấm dứt công việc ở đây cũng đơn giản! Mẹ không nhiệt tình cho lắm - vì chưa bao giờ thấy có tương lai - dù làm tốt hay làm dở cũng vậy thôi! Ra đi cảm thấy nhẹ nhõm chứ không hề đau khổ, sướt mướt hay nuối tiếc - hoặc là chai lỳ với cảm xúc, hoặc là đã chán với nhiều thứ quá rồi mà không dám dứt bỏ, vì sợ đổi thay, vì ở đây nhàn hạ mà sung sướng. Đã đến lúc phải đổi thay, cho sự tiến bộ của chính mình.
Việc nhà thì tạm ổn, Như vẫn uống thuốc bác Lợi vì viêm họng mũi. Tú mới dứt thuốc. Tối qua ngạc nhiên thấy Tú không đòi theo mà còn hôn tạm biệt em bé để em bé đi bác sĩ. Nhưng đến lúc em về nhà mới thấy - cún lèo nhèo đòi đi bác sĩ bằng được, bà kể còn bắt bà đóng cửa đưa đi nữa. Sau đó không biết ba làm gì mới khiến Tú quên vụ bác sĩ đấy!
Mấy lúc rày mẹ đi dạy sớm quá nên chẳng có thời gian đưa Tú đi học nữa. Bà chắc là oải lắm nhưng cứ phải động viên bà là cố lên thôi.
Cuộc đời có nhiều đổi thay, và sẽ là thay đổi liên tiếp. Làm sao mà giữ kịp nhịp của cuộc sống. Làm sao có thể yêu thương nhau nhiều hơn? Làm sao vừa kiếm tiền mà còn giữ lửa gia đình? Làm sao theo đuổi đam mê cá nhân mà có thể vẫn có đóng góp đáng kể cho công ty? Làm sao và làm sao?
Giờ chỉ biết mẹ thấy tự do như cánh chim trời sau khi nói chuyện với sếp của mẹ sáng nay. Cứ tận hưởng ngày hôm nay đi vì biết ngày mai sẽ ra sao nhỉ?
Thế nhé, mẹ làm việc tiếp tục đây!