Tuesday, August 3, 2010

Đời không như là mơ!

Nghe câu này sến quá phải ko các bạn. Nhưng quả thực trường học khác nhiều quá so với trí tưởng tượng của mình. Nó chẳng phải là công viên để chơi cầu tuột hay đu quay với bà nội hay ba mẹ. Nó là nơi ăn uống ngủ nghê với chẳng một mống người quen. Tinh thần bạn phải là sắt thép mới chịu nổi cái dàn đồng ca "i..i...i ...i, hức... hức hức, mẹ ơi...." Túm lại là dàn đồng ca thập cẩm các giai điệu biểu hiện sự buồn bực, biểu hiện cảm giác cô đơn giữa biển người từ lúc đến lớp đến lớp bà đón về!

Chính vì vậy mà mình ốm hai đợt trong nửa tháng đi học rồi. Lần đầu là viêm họng mũi và cảm, và đợt này là cảm rồi viêm họng... Ở nhà dù bệnh tật khó chịu một chút nhưng có vẻ sung sướng hơn vì biết mình luôn là số một! Còn ở lớp, không biết mình đứng số bao nhiêu trong thứ tự được cô cưng chiều!

Mới rồi sinh nhật chị hai làm chung với chú Duy - mình đi ăn tiệm cùng với cả nhà rồi còn được thổi nến bánh kem, hát Happy birthday, chụp hình ì xèo đùng nữa. Ngày hôm nay mình chỉ cho mẹ cái quán hôm nọ đi ăn sinh nhật đấy - cả lúc mẹ đưa mình đi và cả lúc về từ phòng khám của bác Lợi nữa! Được mua váy đẹp lại bao nhiêu đồ chơi nữa! Lúc nào muốn có thêm quần áo và đồ chơi chắc nói mẹ tổ chức sinh nhật quá các bạn nhỉ?

Tú mấy hôm trước cũng mếu máo đòi nghỉ học ở nhà vì mình đến trường đòi về nhà. Mấy hôm nay có vẻ ngoan hơn rồi. Hai đứa như mình chắc cả nhà đuối luôn mất!

Mẹ nói có vẻ tinh thần của mình hôm nay khá hơn rồi. Mà chắc khá hơn một chút vì tối kia mình quậy mẹ tưng bừng, vì mình bị rối loạn tiêu hóa, đau bụng muốn đi ị mà chẳng ị hết được... rồi người ngợm toàn mồ hôi - nghe bác sĩ nói là cảm mà ko cho mẹ mặc đồ vào. Hơi bệnh một chút mới biết mọi người cưng mình cỡ nào!