Tuesday, March 3, 2009

Nhieu luc down kinh khung!

Thỉnh thoảng mẹ của Như và cún thấy tinh thần xuống dốc kinh khủng - vì công việc chán, hay vì tính cách của mẹ là cái gì cũng để đến tận giây phút cuối cùng! Rồi hối tiếc khi mọi việc đã qua! Như sáng nay đáng lẽ đã đi dạy đúng giờ, thế mà nằm xuống khò thêm mấy phút khiến chạy xe muốn chết, đến sấp sấp ngửa ngửa /// chắc mọi người không còn thiện cảm gì như lúc đầu nữa!
Chờ tin mấy chỗ khác! Linh cảm khó mà sai được! Sao cái bộ óc của mẹ con bây giờ nó chán thế. Những điều tưởng như bình thường nhất mà lại không nghĩ ra! Chuẩn bị trước cũng vậy! Rồi vẫn quên và quên khi cần nhớ!
Tối qua về muộn vì đi thăm cô Thanh có em bé. Ba con có rắc rối cơ quan chạy khỏi nhà lúc 8 giờ tối. may mà giải quyết được ở SG. Về nhà lúc mấy giờ mẹ cũng chẳng biết nữa vì ôm Như ngủ khò rồi. Cả đêm thức load mấy cái video rồi sáng đi muộn quá chẳng dùng được cái nào. Nhiều khi thấy mẹ khùng kinh khủng! Khi cần có hành động quyết đoán thì lại ì ạch, ì ạch...Chẳng biết mẹ con có làm nên được cái trò trống gì cho đời không? Cơ hội ngay trong tầm tay mà không chịu nắm bắt! Nỗ lực chưa đủ, say mê chưa đủ! Thiếu cái được gọi là passion - đam mê! Vì mẹ đọc quá nhiều nên hoài nghi tất cả. Nên không dám dứt khoát dứt áo ra đi tìm cái gì đó mới mẻ cho mình, mà còn chân thấp chân cao - để cuối cùng - vẫn thấy đứng hoài một chỗ