Chả được đi đâu chơi, chán thật! Vì cả nhà ai cũng ho quá trời, và có đàm nữa!
Vì mấy hôm trước trời mưa tầm tã, lạnh ghê... do cơn bão số 1. Ngưng mưa một cái thì trời lập tức trở lại hơn 30 độ, nóng ran. Mình học ở lầu trên, nóng ghê. Như ở lầu dưới đỡ hơn được một chút. Trường học mình không có máy lạnh mà mỗi tháng cũng phải nộp đến trên dưới 1 triệu. Không biết đến lúc học lớp một sẽ ra sao.
Ba mẹ mình thì đi làm có vẻ sướng hơn ở nhà, sướng hơn chỗ mình học nữa. Máy lạnh chạy suốt, nhiều khi thấy mẹ mình mang khăn choàng, áo lạnh nữa...Nhưng nghĩ kỹ thì cũng chả tốt mấy vì khi đi ăn trưa hay ra khỏi văn phòng chắc chắn sẽ bị sốc nhiệt cho mà xem... Thế nên ba mình mới lâu lâu ho một trận thật dài...
Bảo Bảo nhà chú Duy qua chơi. Như vẫn khò bên phòng bà có máy lạnh. Mình qua bên này nằm chút cho tỉnh ngủ. Giờ bà có mấy đứa cháu nhỉ? 2 đứa con trai là Bảo Bảo và Thiên Đăng, hai đứa con gái dễ thương là mình với Như đấy.
Mọi người tự hỏi sao dễ thương hả? Là do di truyền... không phải là di truyền về sắc đẹp hay cái gì đại loại như vậy đâu mà di truyền tính "chảnh" í mà... hê hê...
Mẹ mình tuần trước nhận kết quả kiểm tra sức khỏe định kỳ hàng năm, có một chú làm cùng hỏi là trong đó ghi gì? Mẹ mình trả lời là họ chỉ có ghi "đẹp gái và khỏe mạnh thôi!". Chú kia và nguyên đội Temp cười sằng sặc không dứt luôn.
Nhưng mà nhìn nhận cuộc đời lạc quan cũng khiến mọi thứ xung quanh dễ chịu. Ba và mẹ hôm qua đi Metro. Mẹ cố gắng mua sắm để được 2 phiếu may mắn (việc mua sắm sao cho đủ hay dư tiền để đạt đến ngưỡng được phiếu may mắn là năng khiếu trời cho của mẹ mình!). Có một đôi vợ chồng kia chắc trạc tuổi mẹ mình cũng đẩy xe ra chỗ lấy phiếu. Ông chồng nói "Chị ra lấy phiếu đi, chắc là sẽ trúng 1 cây vàng đấy". "Chà, đã trúng phải trúng cả 2 cây mới được" - mẹ trả lời. Bà vợ bên kia thêm vào "Vàng SJC mới lấy nhe chị, vì mấy thứ vàng khác chả bán được..." Nguyên một đội chảnh gặp nhau. Nếu không lo cả nhà đói meo buổi trưa mẹ đã đứng lại giao lưu với họ rồi!
Cuối cùng cũng được hai cái vé. Của mẹ cào ra là "chúc bạn may mắn lần sau". Mẹ chả có gì ngạc nhiên, vì vé cào của nhãn hàng nào, siêu thị nào cũng quá phổ biến với thông điệp đó! Khi ba thông báo là trúng một chai sữa tắm nam, mẹ không tin đâu, nói là có thể ba xạo. Nhưng hóa ra là thật, nhãn hiệu nó là gì mẹ cũng không nhớ chỉ biết đó là nhãn hiệu riêng của Metro (own brand) chứ không phải của những bạn khác (name brand). Mẹ động viên ba là cứ tắm trắng đi, sẽ gặp nhiều may mắn!
Thật ra giá trị tinh thần lớn lao hơn nhiều! Mẹ nói dù chỉ trúng một cục pin trị giá 2k cũng biết là may mắn đến gõ cửa.
Mà có thể may mắn vẫn hiển hiện trong cuộc sống mà mẹ không nhận ra thì sao nhỉ? Với mọi việc xung quanh, nhiều thứ không như mong đợi, nhưng tự nghĩ nó còn có thể tệ hơn. Tệ đến mức đó là đã may mắn lắm rồi!
Mẹ gọi điện cho cô Lý tuần trước biết cô đã sinh em bé rồi. Một em bé gái! Một con rồng nữa ra đời. Nhà bà ngoại năm nay cũng sắp có rồng đấy, là con của cậu PHương. Mẹ chả mê tín nhiều nhưng tin rằng năm rồng có thể cũng mang tới nhiều điều may mắn.
Giờ cả hai đứa đều dậy rồi. Chắc mẹ chả tập trung viết được. Sẽ sớm cập nhật cho mọi người biết tình hình thôi!