Tháng này bệnh tật quá trời luôn. Mình ốm đến 4 ngày rồi còn chị hai đã hơn 1 tuần. Mẹ cũng đang xịt xịt cái mũi, ba bị đau vai ngẹo cổ, bà thì vẫn uống thuốc đều đều và đều đều...
Không có gia đình mình thì bác sĩ chắc đói dài đó bạn nhỉ.
Hôm thứ 6 tuần rồi mình "bỗng dưng muốn bệnh"- sốt hơn 38 độ nên được đặc cách ở nhà. CHị hai nhất quyết không đi học để ở nhà chăm mình đó. Mình thấy xúc động ghê ghớm trong khi mẹ mình quan sát cả hai đứa với thái độ khả nghi. Nhưng cuối cùng cũng ở nhà! Đi khám bác sĩ trên phòng khám Diệp Khanh, còn đi siêu thị big C nữa.
Mẹ nõi chơi chơi thôi, chắc chẳng có gì để mua đâu- Vậy mà ra tính tiền hết gần 400K - gồm 2 cái ghế mỗi cái gần 70 K vô cùng dễ thương (và giảm giá nữa!), mấy hộp chì màu, còn gì khác thì giờ mẹ không nhớ nữa!
Rồi tối thứ 7 đi chơi trong HOME ONE - chỗ này theo ba mẹ là chơi thư giãn thôi chứ giá cả cũng ở trên trời. Thật ra nhà mình chẳng có nhu cầu gì chứ mình thấy thiên hạ cũng bê hàng ầm ầm về nhà đó thôi!
Lần đầu tiên mình biết chị hai sành điệu hơn mình. Đòi mẹ chụp hình hết góc này đến góc khác, kết quả là ba mình chờ dài cổ đến hơn nửa tiếng đồng hồ mới thấy ba nhân vật chính từ từ lượn ra bãi đậu xe để đi về (mà vẫn còn hối tiếc!)
Hôm qua thứ 2 chị hai rất hư, khóc nhè mè nheo quá trời. Mẹ lôi đi xềnh xệch. May có cô Trang lái xe đưa đi học, phụ mẹ một tay chứ không chắc là chị hai bị no đòn rồi. Sáng nay thì khác hẳn, tự nguyện đi học, xin lỗi mẹ hư ngày hôm qua. Đúng là phải cho chị hai cái tên "Gọi Tên Bốn Mùa".
Còn mình ư, ngày nào mình cũng đi học bình thường, chẳng có gì phải khóc lóc. Đến lớp có hơi đành hanh một chút với bạn mà cô cưng quá nên ko phê bình gì cả. Làm thủ lĩnh ở lớp sướng hơn ở nhà nhiều chứ bạn nhỉ/?
Đi học thôi!
Sắp đến giờ về rồi đấy. Hôm nay ba mẹ đều ở nhà. Hy vọng là được đón về sớm!