Để mà kịp đi học, chứ thật ra còn phải viết nhiều và rất nhiều nữa!
Chuyện đi học:
Phải nói là có một bước tiến bộ đáng kể trong tuần trước. Vụ khóc lóc rầm rĩ coi như chỉ còn là quá khứ.
Nhưng tuần này thế nào? Tí nữa cả hai đứa mình tỉnh dậy sẽ biết liền
Bé làm họa sĩ:
Đây là năng khiếu của con nít. Chẳng đòi hỏi nỗ lực nhiều lắm để có một tác phẩm nghệ thuật trên giấy, và trên những chất liệu khác như áo hay khuỷu tay chẳng hạn :)
Mẹ mua về cho một hộp màu nước cùng với mấy thứ khác để tô màu nhà (hàng khuyến mại của Choco-pie). Chơi đã đời cả thứ 7 và CN luôn. Vẫn chưa hết màu đâu. Hôm nay về sẽ vẽ và "sơn nhà" tiếp.
Đi ngủ
Xì-po là thứ ám ảnh của chị Hai dù ngày mưa hay nắng, nóng hay lạnh. Nhưng bà nội giờ đã không còn chiều chị Hai như trước nữa. Hôm qua thấy chị hai nói giận bà nội vì không mở xì po...Tưởng là qua ngủ chung với mình và ba mẹ chứ. Ai dè vẫn bám áo bà nội như thường...
Đi chùa
bà đi chùa một mình không cho đứa nào theo. Tưởng chị hai ăn vạ dữ lắm cơ. Nhưng vô cùng ngạc nhiên là không phải thế. Có lẽ có kinh nghiệm đau thương khi vòi vĩnh mua kem và mua bánh kem (2 lần) ngày thứ 7 nên hết muốn thử thêm một lần nữa rồi. Mọi người đoán xem ai có thể cứng rắn với vụ khóc lóc bù lu bù loa của chị hai nhỉ?
Thôi, chuẩn bị đi học đây kẻo muộn. Có gì sẽ cập nhật tiếp nhé mọi người!