Kinh dị luôn mọi người ơi! Chỉ là do chủ quan mà bà và mẹ suýt lạc mất chị Hai đấy. Mẹ đứng cách bà có vài bước nói Tú qua với bà cho mẹ đưa mình đi tè. 15 phút sau quay lại thấy loa thông báo có bé Cẩm Tú đi lạc. Ôi thấy chị hai khóc quá trời luôn. Cả bà và mẹ đều không nói nhưng mình biết mọi người đều cám ơn trời phật phù hộ. Một kinh nghiệm nhớ đời luôn là đi với trẻ nhỏ không bao giờ được rời ra nửa bước.
Cuối cùng thì vụ mua bán ở siêu thị cũng xong. Quên vô số thứ, trời nóng như lửa, vậy mà cả nhà vẫn vui, mình vui nhất vì chị hai vẫn ở với mình nè.
Nhưng hôm nay mình mới gõ lên đầu chị hai một cái xong. Chị kêu quá trời. Gõ yêu mà cũng la nữa mới lạ nhỉ? Có lẽ yêu hơi nhiều hơn mức cần thiết rồi!
Mẹ mình bù đầu luôn. Việc quá trời vì cô cùng làm nghỉ 3 ngày liền. Chẳng có thơi gian để nghĩ xem mua quà sinh nhật gì cho ba mình nữa. Sắp được thổi nến và ăn bánh kem rồi!
No comments:
Post a Comment