Cũng chẳng biết tại sao mình bị sốt nữa. Cái đo nhiệt độ kêu tít tít rất lâu rồi mới ngưng làm mình biết là nó sẽ cho ra kết quả màu đỏ rồi, mà là đỏ nguy hiểm - 38.5 độ C. Cả mẹ và bà đều ngạc nhiên lắm vì hình như mình chẳng có triệu chứng gì, ko mệt, ko ho, ko xì mũi. Trưa hôm kia mình bị nóng 1 chút, ngày hôm qua thì ko sao, tối qua còn hát cho bà ngoại nghe đến mấy chục bài nữa!
Mới uống xong 1 gói Paracetamol hiệu gì đó quên mất rồi loại 150mg. Mẹ đang kiếm ta lại xem như vậy đã đủ liều chưa. Thấy nói 10-15mg/kg/ 6 giờ. Mình khoảng 16.5kg thì chắc phải uống khoảng nửa viên 325 mg. Ko biết có loại 200mg ko nữa.
Như cũng dậy khóc quá trời đòi bà nội luôn. Mọi hôm mình rất ghen tị với nó vì nó là số 1. Nhưng hôm nay mẹ để bà nội ẵm nó còn pha thuốc cho mình uống. Mình nhõng nhẽo ko uống hết để ba dậy đút. Lâu lâu cũng phải củng cố lại vị trí trong lòng cả nhà mới được chứ ko lẽ nhường cho Như mãi sao. Nhưng thấy Như khóc tội nghiệp quá, bà lau hoài ko hết mồ hôi của nó mình lại tính nhường mẹ cho nó. Mẹ bắt bài giỏi thật nói là nó sẽ kêu ngứa hoài đến khi uống sữa và đi tè xong. Quả thật là vậy - sau khi xong mấy công đoạn này thì nó líu lo như chim - nói thật to giữa đêm khuya là mẹ mua 2 cái ly mới này, 2 cái bàn chải mới này, 2 đôi dép xốp (tông) để 2 chị em mình đi dưới đất nữa này. Sơ sơ vụ mua bán mấy thứ linh tinh này cũng ngốn hết khoảng trên dưới 200k của ba mình vì nó là đồ của Nhật (ko biết thật hay giả nữa!). mẹ đang ngồi xem có phải sử dụng mấy thứ đồ này mà mình ốm ko. Mà câu trả lời trước lúc ngồi net là ko.
CHỉ cập nhật mọi người thế thôi nhé. Mẹ mình phải đi ngủ để tiếp tục canh giữ 2 đứa mình đây. Thời tiết, môi trường gì đâu mà toàn ốm với đau! Bịnh tật thì đâu có đi chơi được chứ!
No comments:
Post a Comment