Friday, December 2, 2011

Be ngoan

Vẫn đang tự hỏi bản thân mình là sao tháng 11 cô lại cho mình một bông sen nhỉ? Đủ bốn bông hồng cho bốn tuần ngoan ngoãn mới được một bông sen đấy! Tự nhận xét là mình không ngoan mấy. Sáng thứ 2 nào cũng khóc nhè (điểm này thua Như!), nhưng có lẽ vì cô Liễu và cô Hằng yêu quý mình nên hơi thiên vị mình một chút!

Rất tiếc là Như chả được bông sen nào dù khách quan mà nói thì có vẻ mẹ cho Như đi học đỡ vất vả hơn là cho mình. Mới lại mấy cô lúc trước dạy mình cũng thường cho điểm tốt cho Như khi so sánh với mình. Giờ chắc phải cố gắng hơn mới được!

Mẹ hỏi mình khóc lóc hôm qua có bị cô giáo nhìn thấy không (mình đòi bà mua bộ đồ chơi xếp hình nhưng bà không có tiền, không mang tiền... mà hình như quan trọng hơn cả là bà không có định mua... vì bật mí một tí là mẹ đã quăng vô số đồ chơi của mình và Như vào thùng rác do 2 đứa mình bày bừa!) Mẹ nói cũng có lý, nhỡ cô giáo thấy mình không ngoan lấy lại bông sen thì sao....

Hôm qua cả 2 đứa tự nhiên thích ngủ với mẹ, và mẹ cũng tự nhiên mát tính đi bật xì - pô cho hai đứa mình nữa. Mát mẻ thích ghê. Sáng sớm thấy ba quăng 2 cái chăn cho ba mẹ con, còn ba nằm trên cái mền dưới đất. Trộm vía mà nói ba mình có tính nhường nhịn số một... cái gì tốt cũng dành cho cả nhà! Thường thì ba là người hay đắp chăn nhất vì có vẻ ...yếu... nhất nhà. Mẹ mình bật quạt khi ba mình đắp chăn là chuyện thường thấy nên chắc mẹ xúc động lắm khi biết ba chịu lạnh để nhường chăn cho mẹ và hai đứa mình...

No comments: