Hôm qua mình và như học tô chữ, viết được nhiều chữ và số lắm đấy! Học buổi sáng rồi buổi chiều và tối luôn. Mình lấy 4 con khủng long rồi vẽ theo chúng trên giấy sau đó cùng Như tô màu. Mẹ ngạc nhiên lắm nhé! Hỏi mình hoài là làm sao mình biết, ai dậy mình vậy. Mình chả nói đâu! Thì có thể là tại mình nghĩ được như vậy thôi...hay mình thông minh :) (xấu hổ quá) chẳng hạn!
Chiều hôm qua chả cần khóc lóc gì cả thì mẹ cho 2 đứa đi công viên Làng Hoa chơi. Bà nội đi khám bệnh, ba đi ăn cưới từ sáng chả về nên hai đứa mình lên chiếc xe của mẹ giống như đi học buổi sáng. Mình kể vài lần là công viên đông nghẹt người, cây xanh thì chưa kịp lớn, khuôn viên tẻo teo nhưng cũng đủ làm cho hai đứa mình giải tỏa năng lượnng rồi. Đánh cầu lông không thú vị như mình vẫn tưởng vì mẹ ném cầu chả hay bằng ba, mình phải chạy nhặt cầu hoài. Như chạy lăng xăng chụp hình quay phim cho mình. Cầu tuột dơ và bé xíu xiu nhưng ai cũng lên và đòi tuột bằng được - kể cả mình. Như thì bỏ cuộc vụ cầu tuột... chắc vì nó là chị ba sạch sẽ. Cuối cùng là học làm con khỉ leo trèo! Leo lên mấy bậc của mấy cái đồ để leo rồi đu cũng sướng... À còn vụ trốn tìm nữa...Nói chung là vì tinh thần thoải mái nên hai đứa đói meo, về tối ngồi tự xúc cơm ăn để mẹ có thời gian lau nhà.

Mẹ thì rất tâm đắc với show dog whispering - của Cesar Milan nên vận dụng cả nguyên tắc dạy chó vào huấn luyện chúng mình đấy. Mẹ có vẻ đồng ý hoàn toàn với nhận định, khi giải tỏa được năng luợng thì người ta sẽ bớt cáu kỉnh, mè nheo... hay nói cách khác là nếu tinh thần thư thái thì những căn bệnh hay gặp của trẻ con như khóc lóc, đòi hỏi, cáu kỉnh, bồn chồn, hiếu động cũng đỡ đi nhiều lắm! Mẹ sắp đi chợ đấy. Nhưng trước khi đi sẽ tải video lên cho mọi người xem hai đứa mình tập thể dục ở công viên nhé!
No comments:
Post a Comment