Sau tất cả những sự kiện tổ chức lẻ tẻ trước ngày sinh nhật thì giờ đã đúng đến ngày í rồi đây. Chà chà ...có gì đặc biệt nhỉ?
Mình không chờ đợi gì nhiều vì mẹ nói hôm CN là cả nhà tổ chức cho mình bữa trưa hoàng tráng rồi mà! Thế mà khi ít mong chờ nhất thì lại có rất nhiều bất ngờ:
Đầu tiên là quà SN. Ô hô tưởng ba mẹ hết tiền rồi chứ ai dè quà bự quá. Thấy Như khệ nệ ôm hai hộp quà vào phòng bèn phóng ra mở liền...Chà cuốn lịch sử tự nhiên hay từ điển bằng hình gì đó nặng quá đi cơ, bự nữa, khiêng đi khiêng lại chắc chết luôn. Hình thì quá đẹp và rõ, và có quá nhiều thông tin bổ ích, hơn hẳn quyển tìm hiểu tự nhiên được tặng trước đây. Ví dụ về nấm nha...có đến mấy trăm loại luôn...Ôi nhìn mê mẩn luôn...Vậy mà Như nó giành coi coi xem xem mới bực chứ!
Nói vậy thôi chứ từ sáng đến giờ hai đứa còn bận rộn với vụ xếp Lego. Hộp quà Lego cũng to chà bá ...nhưng được cái không nặng như cuốn sách kia. À đi với cuốn sách nói trên là cuốn Nhà giả kim. Thấy mẹ bảo trên mạng còm men là hay lắm đấy! Sẽ đọc sẽ đọc, nhưng chắc chưa phải ưu tiên lúc này đâu.
Hôm nay thứ 3...Thứ 3 nghĩa là bà nội không nấu được cơm trưa và thông thường sẽ được (hay là bị nhỉ!!!) món cơm chiên vì món này quăng vào lò vi sóng hâm lên là dễ nhất. Hôm nay cả hai đứa mình đều kiên quyết không ăn cơm chiên đâu, không ăn cơm chiên đâu...báo hại mẹ loay hay chế biến thức ăn hết cả tiếng buổi sáng. Nồi cơm (gạo nở xốp) lẽ ra tuyệt hảo khi chiên nay được trưng dụng làm cơm trắng... Trời ơi, ăn cơm gì mà khô không khốc, nhai giống như bò nhai rơm quá cơ! Món tôm rang thịt cũng tạm được nhưng tự dưng hồi này cả hai đứa đều nói đoạn tuyệt với tôm nên cũng chỉ gảy qua gảy lại qua loa thôi. Món thú vị hơn cả là nem nướng... Hôm nay chỉ còn có 3 cái, hơi ít...nhưng cũng vẫn chia đều được...
Hậu quả của việc nấu ăn mấy món là mẹ chạy như vịt đến cơ quan quên lấy điện thoại của chúng mình ra để ở nhà. Tưởng 2 đứa mình quăng điện thoại ở xó xỉnh nào đó trong nhà nên ba gọi a lố a lồ để kiếm...Gọi hoài! thấy mẹ trả lời. Thế là xong...Nhớ rồi, hôm đi Vietopia Như để trong cái túi vải của mẹ và từ hôm đó chưa lấy ra.
Ba dẫn xuống nhờ chú bảo vệ nếu có gì sẽ giúp 2 đứa mình gọi điện. Xời... mà có gì để gọi chứ. Cái đống Lego nhiếu thế kia mà, chơi đến tối chắc cũng chưa xong thì cần gì phải đi đâu!
Măm xong bữa trưa tự nhiên thấy có tiếng lạch cạch mở cửa. Eo ôi ghê quá đi, may mà có chốt trong. Lại nghe bấm chuông rồi tiếng mẹ (đúng là tiếng mẹ chứ không phải ăn trộm hay con sói giả dạng đâu!) kêu mở cái chốt. A, sao mẹ về giữa chừng, không lẽ canh hai đứa ngủ ư? Hỏi thì mẹ bảo đói quá, về kiếm miếng cơm... Nghe có vẻ khả nghi ghê vì có trưa nào mẹ về đâu. Mẹ để điện thoại của chúng mình lên bàn, nói hai đứa chơi đến 12h30, phơi đống đồ trong máy giặt cho mẹ rồi đi ngủ nha. Có gì nhớ gọi điện...Tất nhiên là chúng mình dạ dạ rồi ... cho có lệ ấy mà chứ tâm trí đều ở bộ Lego đâu biết mẹ nói gì đâu. Mẹ tất tả măm, rửa chén rồi đi lúc 12 rưỡi... Lại tự do rồi...
KIểm tra cái tủ lạnh, thấy có Milk Cake của Paris Baguet... đúng món mình thích đây. Nhăm nhe từ chiều mà ba mãi không về để cắm nến và cắt bánh. Đến lúc ba về thì cả nhà ngủ rồi chỉ trừ mình còn thức thôi. Mình ăn một miếng, vẫn còn thèm lắm nhưng bèn cất vào tủ. Ăn sang cái bánh Macaaroni gì đó (trông đẹp phết) cũng thấy được được. Cắt cho ba một miếng phục vụ người làm khuya vất vả.
Một ngày gần như tuyệt vời ông mặt trời. Còn thêm một chậu bông gì màu đỏ đẹp đẹp nữa (mẹ bảo là hồng môn thì phải!).
Mình thấy mình độ lượng hơn mẹ nhiều. Mẹ có vẻ giận vì ngay cả ngày hôm nay ba cũng chả cố gắng về sớm. Mình biết ba có nhiều công chuyện mà, nếu về sớm thì ba đã về rồi. Nguôi giận đi mẹ, kẻo chóng già đấy!
Còn nhiều bất ngờ lắm nhé. Mẹ bảo cuốn Huynh đệ ký tập 2 mẹ chạy đủ các nhà sách rồi mà không ở đâu bán, thế mà mẹ chắc chắn ngày mai hai đứa mình sẽ có để đọc và cười lăn cười bò. Để xem thế nào nhé. À mà nghe đâu còn có quà "hậu sinh nhật" nữa cơ.
Muốn biết thì xem hồi sau sẽ rõ! (Giống tiểu thuyết chương hồi kiếm hiệp Trung Quốc quá đi mất!)
No comments:
Post a Comment