Thursday, July 9, 2015

Đi chơi Hà Nội

Mang tiếng đi chơi mà ra nằm chèm bẹp ở nhà (chính xác là chơi luẩn quẩn trong nhà) ! Đầu tiên là mẹ Lan bị đau chân, kế đến là Như sốt và sổ mũi. Hôm qua mình bắt đầu nghẹt mũi muốn khỏi thở luôn!

Trời ơi, ra đây thấy câu chuyện nhà cậu Phương mợ Huyền giống y chang trong huynh đệ ký luôn. Chi làm mình làm mẩy suốt ngày, toàn khóc lóc ghen tị không à! Nó ngang phè giống con cua luôn. Lâu lâu mấy chị em giận nhau nhưng rồi làm lành lại liền. Nghe bà ngoại bật mí mới biết mẹ Lan lúc trước cũng là siêu quậy với vụ leo lên bàn học khóc lóc ăn vạ khi bà ngoại đang dạy trong lớp đấy!

Mẹ hỏi ông ngoại và bà ngoại suốt ngày chỉ ở với Chi và Bảo thì hai đứa có buồn không? Có buồn chút chút vì không còn là người đặc biệt nhất nữa. Tuy nhiên sau khi đọc xong những tâm sự trong huynh đệ ký thì hiểu là ông bà ngoại và cả gia đình vẫn yêu thương chúng mình. Chỉ là giờ Bảo được ưu tiên chút thôi vì nó nhỏ nhất nhà. Trước đây thì lần lượt từng đứa đã được ưu tiên rồi mà!

Hôm qua mẹ nhờ trông Bảo một chút, giữ cho nó nằm trong chiếu thôi. Tưởng nó phải khóc toáng lên thế mà không ngờ nó cười khi mình nói chuyện với nó. Bảo nó ngộ ghê cơ, khi bà mắng Chi nó tưởng bà đang hỏi chuyện còn toét miệng ra cười nữa! Lười ăn vô địch luôn! Mỗi lần uống sữa hay ăn bột là hàng xóm biết hết vì nhạc nhẽo trống chiêng đều nổi lên. Lâu lâu ông ngoại trở thành diễn viên múa, hát, kể chuyện, làm xiếc luôn. Làm riết tuewf lúc chăm Chi đén giờ nên trở thành nghệ sĩ chuyên nghiệp luôn! Nói chuyệ thăngf Bảo thì nghe nó đang la hét dưới nhà kìa. Lâu lâu thấy nó cot chút nước mắt khi khóc còn phần lớn thời gian đều khócc lóc giả bộ. Chỉ đi chơi là nó chịu thôi! Hôm qua mimhf và Như đẩy nó đi quanh sân bằng cái xe đẩy. Nó nằm im re à!

Vụ ăn uống thì phải kết nạp thêm Chi vào hội biếng ăn cùng với Bảo và Như. Một nhà có ba đứa như thế chắc mệt mà chết mất thôi. Chi cũng sợ đi nhà trẻ giống mình hồi xưa. Mỗi sáng đi trẻ không thể hát bài "mỗi ngày tôi chọn một niềm vui". Chắc cô giáo không dễ thương và yêu học trò lắm.


Sáng nay ra ông bà ngoại của bạn Nấm (con cô Hương) bạn của mẹ chơi. Chả biết mẹ nói chuyện gì trong nhà nhưng mình, Như và Nấm lấy trái khế, trái sung ném lên mái nhà vui quá trời luôn. Ném mạnh đến nối cái gương bát quái rớt xuống luôn - may mà không sao. Ông bà ngoại Nấm cũng hiền. Nhà có nuôi mèo và chó nên có nhiều thứ chơi hơn nhà mình. Mẹ bảo bạn Nấm làm bài tập viết thư hay lắm mà viết cho mình mới vui chứ. Đoạn cuối là "chúc bạn Cẩm Tú học giỏi và xinh nhất miền Nam!".

Thôi lúc khác tiếp tục nhé. Bảo dậy rồi và sắp đến giờ đón Chi từ nhà trẻ về. Giờ mới thực sự là thời gian lao động cho ông bà ngoại và mẹ Lan cũng như cậu Phương mợ Huyền đây!

No comments: