Monday, March 23, 2015

Xui xẻo cuối tuần đây!

Tuần rồi đi học thứ 7 về mà xui xẻo ghê. Xuống xe thế nào mà chạm phải cái bô xe bên cạnh bị phỏng hết một miếng da chân rồi. Cứ nghĩ là không sao, mới lại cũng sợ bị mắng vì không cẩn thận nữa nên bắt Như giữ bí mật. Tối đến khoảng 9h mẹ phát hiện ra la lên hoảng hốt, còn hoảng hốt hơn cả mình nữa. Đưa qua bác sĩ ở A.3.3 tốn hết 100k. Mẹ mang qua thôi chứ lòng tin vào ông bác sĩ này cũng không có bao nhiêu. Chắc vì mẹ mình làm công việc đang làm tương đối lâu nên chỉ nhìn cách tiếp xúc, nói chuyện cũng có thể đoán biết trình độ cũng như đạo đức của một người đến đâu.

Sau hai ngày tưởng là đã OK lắm rồi với xanh mêtylen và pentanol, hôm nay tự nhiên phần da bên ngoài bị rộp lên, chảy nước. Hai mẹ con vội vàng ghé chỗ ông bác sĩ hôm trước khám cho Như trên Lê Văn Lương. Tư vấn một hồi được cho mấy bịch thuốc. Mẹ kiên quyết đòi cái toa thuốc trước lúc trả tiền. Nghe đi nghe lại vụ bệnh nhân chỉ có thể miêu tả thuốc cho bởi các bác sĩ tư dựa trên màu sắc, nghe nhiều quá đến nỗi bao giờ mẹ mình cũng cần phải có mẩu bằng chứng để có thể theo nếu có chuyện gì xảy ra. Trong khi lòng rất mong muốn đừng phải cần đến thứ bằng chứng thế này!

Mua bông gạc luôn. Tối nay về dán lên vết thương để nếu có lăn qua lăn lại cũng không làm trầy bề mặt da phồng lên. Trông giống bệnh nhân thực thụ lắm rồi. Nói chơi vậy thôi chứ mức độ chuyên nghiệp của 2 bệnh nhân nhí nhà này đã được xác nhận bởi bác sĩ Lợi bên Gò Vấp. Cứ đều đặn một tháng đôi ba lần hai chị em ghé thăm mà. Sang bên này chắc phòng ngủ rộng hơn, quạt ít hơn nên có vẻ đõ mữi họng, tuy nhiên lại có mấy thứ bệnh trời ơi chẳng hạn như phỏng bô hôm nay, hoặc là bị kiến ba khoang đậu gây phỏng cho ai chót chạm phải nó. Nhà mình ai cũng đã ít nhất một lần là nạn nhân của kiến ba khoang.

Tối mình và Như đọc lại mấy bài viết cũ. Sao mà buồn cười quá đi mất. Kể lại mấy vụ hồi còn nhỏ nhí hát hò, khóc lóc, tranh giành đồ chơi, trốn học, thấy như giờ mình đã lớn lắm rồi!

No comments: