Sunday, November 27, 2011

Di choi, di choi, di choi

Tự nhiên 10h sáng hôm qua mình (chị Hai nè) thèm đi chơi quá nên nhất quyết một hai đòi bằng được. Tiếc là mẹ mình vẫn sắt đá như thường kể cả mình dùng chiêu khóc lóc. Mười giờ sáng chẳng được đi chơi :( Tuy nhiên bà cũng chiều cho mình ra sân đằng trước đánh cầu lông một mình. Có bà là đối tượng dễ mủi lòng thôi. Còn những người khác kể cả ba mẹ thật là quá cứng rắn đến mức nhiều khi mình tự hỏi có phải mọi người không yêu mình không?

Hôm qua mình và như học tô chữ, viết được nhiều chữ và số lắm đấy! Học buổi sáng rồi buổi chiều và tối luôn. Mình lấy 4 con khủng long rồi vẽ theo chúng trên giấy sau đó cùng Như tô màu. Mẹ ngạc nhiên lắm nhé! Hỏi mình hoài là làm sao mình biết, ai dậy mình vậy. Mình chả nói đâu! Thì có thể là tại mình nghĩ được như vậy thôi...hay mình thông minh :) (xấu hổ quá) chẳng hạn!

Chiều hôm qua chả cần khóc lóc gì cả thì mẹ cho 2 đứa đi công viên Làng Hoa chơi. Bà nội đi khám bệnh, ba đi ăn cưới từ sáng chả về nên hai đứa mình lên chiếc xe của mẹ giống như đi học buổi sáng. Mình kể vài lần là công viên đông nghẹt người, cây xanh thì chưa kịp lớn, khuôn viên tẻo teo nhưng cũng đủ làm cho hai đứa mình giải tỏa năng lượnng rồi. Đánh cầu lông không thú vị như mình vẫn tưởng vì mẹ ném cầu chả hay bằng ba, mình phải chạy nhặt cầu hoài. Như chạy lăng xăng chụp hình quay phim cho mình. Cầu tuột dơ và bé xíu xiu nhưng ai cũng lên và đòi tuột bằng được - kể cả mình. Như thì bỏ cuộc vụ cầu tuột... chắc vì nó là chị ba sạch sẽ. Cuối cùng là học làm con khỉ leo trèo! Leo lên mấy bậc của mấy cái đồ để leo rồi đu cũng sướng... À còn vụ trốn tìm nữa...Nói chung là vì tinh thần thoải mái nên hai đứa đói meo, về tối ngồi tự xúc cơm ăn để mẹ có thời gian lau nhà.




Mẹ thì rất tâm đắc với show dog whispering - của Cesar Milan nên vận dụng cả nguyên tắc dạy chó vào huấn luyện chúng mình đấy. Mẹ có vẻ đồng ý hoàn toàn với nhận định, khi giải tỏa được năng luợng thì người ta sẽ bớt cáu kỉnh, mè nheo... hay nói cách khác là nếu tinh thần thư thái thì những căn bệnh hay gặp của trẻ con như khóc lóc, đòi hỏi, cáu kỉnh, bồn chồn, hiếu động cũng đỡ đi nhiều lắm! Mẹ sắp đi chợ đấy. Nhưng trước khi đi sẽ tải video lên cho mọi người xem hai đứa mình tập thể dục ở công viên nhé!

Wednesday, November 23, 2011

Tien bo nhieu roi do

Chị Hai tiến bộ nhiều rồi đó. Hôm qua rất gương mẫu nhé. Chả cần mẹ đưa lên lớp mà tự khoác ba lô đi nhé. Mẹ quan sát thấy tự động xuống sân tập thể dục nữa cơ. Ái chà chà, đúng là chị hai rồi.

Ba mẹ đi chơi hay công chuyện cả buổi tối. Sáng nay mới thấy mặt đấy. Tuy nhiên chúng mình ổn cả. Vì ăn uống do bà nội nấu, ngủ chủ yếu là với bà nội mà. Còn được bật xì po nếu nhõng nhẽo hoặc năn nỉ. Chứ mẹ mình khó lắm, chả mấy khi chiều theo ý của chúng mình đâu.

Tiếp theo vụ đi chơi nhé. Đây là hình chơi ở nhà cô Ngân với anh Hiếu nhà cô Lý, anh Bình Minh và em Minh Quang nhà cô Mận, chị Trang và chị Bông nhà cô Ngân. Còn nhớ mẹ than là cố gắng đến mấy cũng chả thể nào có đủ khuôn mặt của tất cả mọi người trong một tấm hình. Xem và tự sắp xếp nhé mọi người.

Tuesday, November 22, 2011

Về nhà từ đời nảo đời nào rồi!

Mà mẹ cũng chả chịu ghi chép, cập nhật viết lách cái gì cả. Mẹ lười biếng thật.
Có một buổi trưa gần đây mẹ đi ăn cơm chung với mọi người và được hỏi nếu có một điều ước mẹ sẽ ước gì? Mẹ nói ước sao cho bớt lười biếng hơn một chút!
Mình tưởng người lớn ý chí vững vàng lắm chứ ai dè... hê hê.

Về Sài gòn được gần 2 tuần rồi đấy mọi người ạ. Những tưởng không sống nổi vì phải xa ông bà ngoại cơ. Thế mà mọi việc dần cũng ổn. Ông bà ngoại giờ ở xa quá rồi. Mà gần mình có bao nhiêu thứ hấp dẫn để nỗi nhớ có thể dần nguôi ngoai - đi chơi gogo này, xem Tivi Disney này (mẹ nói nó mở lại miễn phí kênh Playhouse, giờ là Juniors), đi nhà sách mua đồ nữa này. Tuy nhiên có một thứ chị hai mình vẫn chưa quen được - đó là đi học. NGày đầu tiên đến lớp mỗi tuần đều có tiết mục i..ỉ.. ì i.
Nói về chị hai, hôm qua bị mẹ bỏ ở công viên đấy. Vì hư quá mà. Chả chịu đi học gì hết cả. Loay hoay vật lộn đến nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng chị hai vẫn vào lớp nhưng tất nhiên là khóc nhè nhè. Bị một bạn trai chạy qua xem mặt rồi trêu "Cẩm Tú này mít ướt quá". Nghe chị hai tâm sự với mẹ là đi học không vui, học tiếng Anh không thú vị, chơi cũng không hay... đại loại là có vô vàn lý do để nghỉ học...

Mình chả thế làm gì...Dù không học nhiều ở lớp nhưng khám phá cuộc sống xung quanh xem thế nào chứ. Bám váy bà và mẹ có được mãi đâu. Mới lại hình như mình hơi "dữ" nên các bạn không dám bắt nạt nhiều...Ở nhà thì đừng hòng ai bắt nạt mình nhé!

Tối qua mình ngồi nối một lèo hết các con vật trong cuốn sách ba mới mua (từ 1 đến 10
). Giờ thì chán tô hình rồi, mình chỉ thích xếp và vẽ hình thôi!

Hôm trước đi chơi với ba mẹ vui lắm nhé. Để mình cho mọi người xem đi Hà nội thì nên đi những đâu nhé.





Thêm cả hình đám hỏi và đám cưới cậu Phương nhé!