Có thể là tin xấu vì sự tự tin quá mức của mẹ không có chỗ để thể hiện.
Nhưng lại là tin tốt vì kế hoạch đi chơi dự đám cưới cuối tháng 10 có lẽ sẽ thực hiện được. vì nếu mà bắt đầu công việc mới sẽ chẳng dám nghỉ đi chơi đến nửa tháng đâu!
Thật ra nói cho đúng thì mẹ mình vẫn thích gắn bó với cái tập thể cũng như là với công việc hiện tại hơn nhiều. Cái vị trí nộp đơn và phỏng vấn hôm trước chỉ là do nghĩ có thêm chút tiền lương thôi. Còn cơ bản nghe mấy vụ phức tạp về quan hệ cũng như tính chất công việc là đã tương đối nản từ đầu rồi! Vả lại mẹ vẫn cho rằng quán tính (sự ù lì) của mẹ là quá lớn. Khó mà thay đổi được.
Ale, thế cũng là xong một lần cố gắng! Thật ra theo mẹ thì chưa cố gắng hết sức lắm vì khi dỗ cho mình và Như ngủ mẹ đã ngủ quên mất rồi. Sáng dậy cũng không nổi nữa! Cái mà mẹ mình sợ là bị mất mặt thôi!
Tin xấu là Như vẫn đang uống thuốc bác Lợi và hôm nay là ngày thứ 2 rồi.
Tin tốt là chả đứa nào trong 2 chị em mình thèm khóc khi đi học nữa! Mình tự khoác cặp đi lên lớp, không cần mẹ đưa nhé. Bà nội thì được đặc cách nghỉ vụ đưa đi học buổi sáng gần một tuần rồi!
Lớp mới này cũng được không tệ như mình nghĩ lúc ban đầu. Sáng hôm nay mình và 2 người bạn thân cùng nắm tay chào nhau, cùng đứng hàng 1 tập thể dục nữa. Mình có nói tên cho mẹ biết nhưng giờ mẹ chả nhớ tí nào đâu.
Mình tập thể dục lắc mông điệu nghệ lắm nhé. Dạy bà nội hoài mà bà chẳng làm theo được. Sáng nay mẹ đứng trên cầu thang của trường học nhìn mình tỏ vẻ ngưỡng mộ lắm đấy!
Tối hôm qua trước lúc đi ngủ mẹ hỏi muốn làm gì? Mình nói muốn làm bác sĩ để chữa bệnh cho mọi người, làm cô giáo dạy cho Như học bài. Hôm trước mẹ bị bệnh, mình qua trùm kín chăn giúp mẹ khỏi lạnh, lại còn nói là "con lớn lên học làm bác sĩ chữa bệnh cho mẹ nhé". Mẹ mình chả mấy khi xúc động vì cái gì mà tự nhiên xúc động muốn khóc mới lạ chứ!
Tết trung thu trông trăng cũng vui lắm. Được cô Thủy tặng 2 con chó và 2 con rùa để tô tượgn. Mình lấy 2 con chó. Như tô tượng 2 con rùa. Tiếc là hôm qua không nghe lời mẹ để con chó đốm (tô màu vàng đốm đen) bể mất tiêu rồi!
Có thể mọi thứ diễn ra theo quy luật nào đó. Cửa này đóng lại thì cửa kia mở ra. Cái sự không thành công lần này có thể chỉ là để cho lần thành công hoành tráng tiếp theo thôi!
Thế nhé. Mẹ mình sắp đi làm đấy. Nghỉ cũng được mà sợ việc nhiều quá dồn lại thì oải thôi!
No comments:
Post a Comment