Là bạn Cẩm Tú đấy! Phải gọi là chị Hai mới đúng nhưng khóc nhè nên xấu quá kêu bằng bạn ở lớp cơm thôi nhỉ!
Sáng mẹ có công chuyện phải đi sớm nên ba mới đưa hai đứa đi học. Tú lười biếng quá cơ, khóc rầm rĩ từ nhà đến lớp bị ba la một hồi mà vẫn còn ngang bướng! Chỉ đến lúc biết là nghỉ học và khóc nhè sẽ không được phần thưởng cuối năm học thì chị hai mới tiến bộ đấy!
Chả bù cho mình, mình giống người lớn quá đi cơ! Chả khóc lóc gì cả lại còn tự biết đeo ba lô vào tận lớp nữa chứ. Cô thương mình lắm đấy vì mình biết tự xúc cơm ăn, tự đi vệ sinh, tự đi ngủ,... quả thật mình đã lớn rồi!
Nhưng sao mấy con sâu nó vẫn ngo ngoe hoài nên mình phải uống thuốc bác Lợi gần một tuần rồi đấy! Chả biết sao bệnh tật nó cứ tự tới thế nhỉ?
Giờ đây hai đứa mình đang ở bên thím Phương với chú Duy chơi đùa vui vẻ thoải mái, cho mẹ ở nhà ghi blog! Chả có lúc nào mẹ rảnh để ghi tâm sự của chúng mình lên cả!
No comments:
Post a Comment