Là bạn Cẩm Tú đấy! Phải gọi là chị Hai mới đúng nhưng khóc nhè nên xấu quá kêu bằng bạn ở lớp cơm thôi nhỉ!
Sáng mẹ có công chuyện phải đi sớm nên ba mới đưa hai đứa đi học. Tú lười biếng quá cơ, khóc rầm rĩ từ nhà đến lớp bị ba la một hồi mà vẫn còn ngang bướng! Chỉ đến lúc biết là nghỉ học và khóc nhè sẽ không được phần thưởng cuối năm học thì chị hai mới tiến bộ đấy!
Chả bù cho mình, mình giống người lớn quá đi cơ! Chả khóc lóc gì cả lại còn tự biết đeo ba lô vào tận lớp nữa chứ. Cô thương mình lắm đấy vì mình biết tự xúc cơm ăn, tự đi vệ sinh, tự đi ngủ,... quả thật mình đã lớn rồi!
Nhưng sao mấy con sâu nó vẫn ngo ngoe hoài nên mình phải uống thuốc bác Lợi gần một tuần rồi đấy! Chả biết sao bệnh tật nó cứ tự tới thế nhỉ?
Giờ đây hai đứa mình đang ở bên thím Phương với chú Duy chơi đùa vui vẻ thoải mái, cho mẹ ở nhà ghi blog! Chả có lúc nào mẹ rảnh để ghi tâm sự của chúng mình lên cả!
Monday, May 9, 2011
Tuesday, May 3, 2011
Mong 3 thang 5

Thật ra chẳng phải là một ngày đặc biệt gì đâu. Chỉ là ngày mẹ bớt lười hơn những ngày khác một tí tì ti. Cũng là kết thúc một kỳ nghỉ 4 ngày - T7, CN, Ngày giải phóng và ngày lễ lao động. Tú thì sung sướng rồi vì được về quê chơi với bà nội. Còn mình hả? Ngày T7, CN mẹ mệt nên nằm không. Mình chỉ lòng vòng xung quanh chơi con thỏ với nằm rờ cái bụng của mẹ thôi. Ko biết mấy đứa khác sao thích cái ti, chứ mình chỉ thích cái bụng thôi, nó mềm mềm, bự đủ để mình gối đầu, còn mát nữa... hề hề, cái gối ấy đi đâu mình quên chứ về nhà là chẳng ai nhắc mình cũng nhớ, mặc kệ mẹ có ngụy trang thế nào, có bỏ áo trong quần hay có ôm cái gối bự trước bụng!
Hôm qua mình đã phát huy được sở trường mà theo quan điểm của ba nó là "nhận xét có tính xây dựng" còn theo mẹ gọi là "phê bình và phê bình và phê bình - hơi thiếu tính xây dựng". Mình mới nhắc "mẹ quên đóng cửa cái microway kìa!" là ngay lập tức ba mình nhận được trái banh trách nhiệm "tớ không ngạc nhiên tí nào vì nó là di truyền"...chả cần phải nói di truyền từ NST X hay NST Y nhưng ba mình biết, còn thêm vào nữa "nó nói rùa bật đèn lộn nữa!"...
Mẹ mình có một trong những phẩm chất của vô số các nhà bác học nổi tiếng,,, tính ...
hay quên hay gọi theo ngôn từ mĩ miều hơn là đãng trí...
Mẹ bật đèn ngủ cho hai đứa mình ngủ trưa thay vì bật máy lạnh, hôm qua quên đóng cửa microway - theo mẹ giải thích là cố tình để cho hơi bay hết, quên chìa khóa tủ cơ quan ở nhà, lấy đồ của Như quăng vào giỏ mình, vân vân và vân vân... ko biết đây có phải là điểm mà ba mình "iu" nhất không nhỉ????
Mình đang muốn viết thêm nhiều lắm nhưng cái IPOD của mẹ mình nó chẳng dễ sử dụng chút nào nên mẹ đang cầu cứu ba. Nói cho mọi người biết nhé, cái trò xẻ trái cây trên đó mình mới tập chơi nhưng đã có vẻ tương đối thành thạo rồi đó. Cái IPOD này theo quảng cáo của ba mình là đời mới nhất đấy! Ba nói là mua cho mẹ (dù mẹ ko hề đòi nhé, tuy nhiên có đem đến cơ quan để nghe nhạc (nghi là để khoe quá!") - thấy "tình củm" ra phết nhỉ dù chả bao giờ nghe thấy gọi "anh anh" hay "em em" gì cả, chỉ toàn thấy"rùa" "tớ" thôi!
Bao giờ copy được đoạn video đoạn hai đứa mình tâm sự ngày hôm qua bằng điện thoại sẽ cho cả nhà lác mắt chơi! CHúng mình đâu giống mấy đứa trẻ lên 5 lên 3 đâu nhỉ????
chứ
Subscribe to:
Posts (Atom)