Đã sắp Tết rồi, mẹ nói công việc cũng đỡ hơn nhiều. Chắc có thời gian cho chúng mình đây. HÔm nay mẹ ở nhà vì sếp mẹ nói nếu giọng mẹ vẫn khàn như mấy hôm trước thì cứ nghỉ. Mà mẹ mình nghỉ gì đâu. CHiến đấu từ sáng đến giờ với mình cũng thấm mệt rồi. Để biết bà nội ở nhà cực hơn mẹ với ba đi làm nhiều.
Cô Thủy hôm nay có thời gian nên lau chùi nhà cửa sạch sẽ lắm. Mình được mặc đồ hơi đẹp đẹp một chút để tí nữa đến giờ đi đón chị Hai cùng với mẹ và bà nội. Nghe đồn trường học chị Hai nhiều bông hoa lắm - sắp đến Tết rồi. Phải đến coi xem sao.
Mới phơi đồ với cô THủy trên trần xong. Sao mà bị la hoài, đi chân đất chút thôi chứ sao nhỉ, sờ sờ mó mó để xem dép hay đất trên này có khác gì bên dưới không. Thế mà bị dọa là sẽ không được lên phơi đồ lần tới nữa. Nói phơi đồ mới nhớ, hôm trước mẹ cho cả 2 chị em lên - chị Hai mình biết cầm cây đưa mẹ để mẹ móc lên giàn sắt nữa. Mẹ mình vẫn thầm khâm phục ba mình cái giàn sắt phơi đồ. Phơi rất đã - được nhiều đồ, nhanh khô mà rất ngay hàng thẳng lối.
Tạm dừng 30 phút để đi đón chị Hai về. Mình đòi ngồi trên ghế trước mẹ bằng được. Lâu lâu mới được ngồi xe máy chứ đâu phải như chị Hai mỗi ngày đi đi về về. Trường chị Hai vui thật, bao nhiêu là con nít, và ba mẹ ông bà đến đón. Bông thì cũng đẹp nhưng mình thích nhìn người hơn. Nghe sáng nay mẹ nói chuyện với bà nội thì cô Uyên hàng xóm hỏi mẹ có cho mình sau Tết đi học ko? Bà nội tội nghiệp mình sợ mình non quá. Mẹ thì muốn cho mình đi trẻ cho độc lập. Mới lại hình như "cô hiệu trưởng sẽ về hưu năm tới, đi lại tạo mối quan hệ mất công lắm" - đó là nghe mẹ mình nói. Không biết số phận mình sẽ được định đoạt thế nào! Mình cũng chẳng quan tâm lắm.
Cô giáo chị Hai hỏi mình là ai, tên gì - vì bà đưa mình vào lớp đón chị. Chị Hai mình kỳ cục thật - chẳng thèm giới thiệu gì cả. Chẳng hiểu cô giáo khen chị Hai xinh hơn mình chỗ nào chứ nhìn hình 2 đứa mình lúc sinh ra giống y chang. CHị Hai còn chỉ vào mấy tấm hình cũ của chị ấy nói là 'em Như mà". Mà lớp chị Hai có 2 bạn tên giống nhau nên giờ cái tên chị Hai dài thoòng - Hoàng Cẩm Tú. Mình có hơi đầu gấu hơn chút thôi, giành mẹ nhiều hơn chút thôi, chứ đâu có cứng đầu bướng bỉnh gì đâu!
Mình thỉnh thoảng thấy hứng lắm -- hát liên khúc liền tù tì mấy bài luôn, cả nhà được một phen ngạc nhiên - vì hình như mình lên giọng cao lắm! Chị Hai thì chẳng bù cho mình, hát hò ít, chẳng chịu tập thể dục nữa - bị thầy cô phê bình. Mẹ đang tìm cái đĩa hay cuốn truyện nào đó nói về tập thể dục để giúp chị Hai tiến bộ. Mà kiểm mãi vẫn chưa ra. Bảo bối này chắc quý hiếm lắm.
Cách đây hai hôm mình trượt cầu thang bằng cái đầu - lộn vòng vòng vì bước hụt. Mình bị la quá trời. CÔ Thủy lo quá ẵm mình đi vòng vòng. Bà nội thấy có vẻ không hài lòng. Từ hôm đó đến giờ mỗi lần đi cầu thang mình đều bị nhắc là bám tường và bám tay vịn. Chắc phải vậy thôi vì đi bằng chân dù sao cũng dễ dàng và đỡ sợ hơn đi bằng đầu!
Hình của 2 chị em mình lâu lắm rồi không được load lên. Mẹ phải làm nhiệm vụ đi nhé!
No comments:
Post a Comment