Tuesday, July 21, 2009

Cau Phuong minh vao choi ne!

Mình thích nhà có khách lắm vì ba mẹ mình hình như dễ tính hơn thì phải. Cậu Phương mình vào chơi được hơn một tuần rồi. Mình kết moden cậu lắm vì cậu rất cưng mình. Hôm qua đi Vũng Tàu, cậu còn cõng mình lên tận chỗ cây thánh giá - tận đỉnh núi có tượng đức mẹ cơ đấy.
Đi Vũng Tàu chơi vui thật. Toàn được ăn quán với tôm cá - mấy thứ mà mẹ nói là giàu canxi. Nói vậy chứ mình cũng chẳng hảo mấy món đấy lắm. Mình chỉ thích bú sữa để cao giống hươu cao cổ thôi. Tiện thể nói về hươu cao cổ, hôm thứ 6 tuần vừa rồi, trước khi đi Vũng Tàu mẹ mình nghỉ làm đưa mình và cậu Phương xuống Đại Nam ở Bình Dương chơi, ở đó mình đếm được tận bốn con hươu cao cổ - cao thật là cao vì mình đứng trên sàn mà mấy bạn hươu còn thò cổ lên chỗ mình đứng đòi ăn nữa cơ. Mình ăn hết một cây kem chuối dâu- mình biết chắc là hươu chỉ ăn cỏ thôi nên mình chén hết cả cây kem. Mẹ và cậu Phương chụp lại mấy cái hình nhoe nhoét kem nói mình giống con mèo lắm, mà giống thật!
Để mình kể về vụ đi Đại Nam trước nhé. Mẹ mình là một người tổ chức và dẫn đường đại tài vì lúc đi mình được chuyển qua ba lần xe buýt, một lần xe ôm. Mẹ mình ôm điện thoại gọi đi gọi lại nhờ tổng đài hướng dẫn hoài, chắc là tại đường cao tốc ngăn không cho người qua lại nhiều nên mẹ mình mới bị lỡ độ thôi, chứ lúc đầu thấy mẹ tính toán là chỉ có 2 lần xe buýt là tới nơi rồi. Dù sao cũng được thử cảm giác là công dân biết bảo vệ môi trường vì sử dụng các phương tiện giao thông công cộng! May mà lúc về chỉ có bắt một lần xe buýt và một lần xe ôm. Đại Nam cũng được - đấy là nói theo cách của mẹ mình, vì chắc đến lúc hoàn thành nó sẽ khác nhiều với bây giờ. Hiện tại thì chỉ có tắm biển, thăm vườn thú, chơi trò chơi con nít, thăm khu trượt tuyết thôi. Mấy trò khác như cung điện ngũ phụng hay 18 tầng địa ngục giống Suối Tiên quá rồi. Mình thích con cò đứng một chân quá, và mình nhớ nhất là con cò thôi. Mấy con khác như sư tử, hổ, ngựa vằn thì phải có mẹ nhắc mình mới nhớ. À có một con voi giả mà nó cũng lắc mông, đung đưa vòi như là thật. Đến lúc mình gặp voi thật thì mình phải quan sát rất kỹ - và mình phát hiện ra con voi thật nó ăn cỏ đấy các bạn ạ. Còn voi giả thì nó không ăn cỏ đâu nhé!
Mình thích đi xe lửa, nó chạy xình xịch đưa mình đi ra vườn thú rồi đi về. Mẹ còn chụp hình cho mình và cậu Phương trên xe lửa nữa. Trông mình chắc cũng không tệ đâu nhỉ? Mối tội cái xe lửa chạy bằng dầu nên mùi khói của nó hôi lắm!
Mẹ định cho mình đi vòng vòng qua biển nhân tạo ở Đại Nam nhưng mà vé đắt quá, hình như 60k một người. Quan trọng là cả mẹ và cậu Phương chẳng ai đem đồ tắm theo.Hơn nữa cả nhà có kế hoạch đi VT vào T7 và CN nên mình cũng chẳng mè nheo đòi đi tắm hay xem biển làm gì.
Thấy mẹ mình khen mỗi cái chùa hay đền gì đó ở Đại Nam là thực sự khác biệt thôi. Bên ngoài trông cảnh đã đẹp và bề thế, vào bên trong thì đúng là khác biệt. Lịch sử VN được tái hiện qua phần tóm tắt bằng lời và tranh đồng - mẹ mình nói là trông nó cao cấp và đắt tiền, và đúng là nó là vọng ngưỡng chứ không phải tín ngưỡng - vì nhang khói chỉ là phảng phất và những người được thờ ở đây cũng rất chọn lọc, có cả bác Hồ nữa!
Cậu mình chỉ cho cả nhà xem trần nhà của khu thờ tự này. Nó quả là rất đẹp và gần gũi thân thiện với thiên nhiên, có rất là nhiều chim được vẽ trên nền trời màu xanh (biển).
May là đến lúc gần về trời mới mưa tầm tã. Không thì hỏng cả một ngày. Xe buýt đông như nêm, may mà bác lái xe chỉ cho mẹ mượn một cái ghế nhựa ngồi ẵm mình. Nó kêu cót két thấy ghê, nhưng kệ nó, mình ngủ khò một giấc đến tận lúc gần về tới nhà. Mẹ mình cũng ngủ quên đến tận lúc cậu Phương đánh thức hỏi sắp tới nhà chưa. Bộ dạng mẹ mình mắc cười lắm khi chú phụ xe kêu xuống tại giao lộ Nguyễn Oanh và Nguyễn Văn Lượng. Mãi rồi mẹ cũng định hướng được đường về nhà!
Bài này dài quá để mình viết bài khác về Vũng Tàu vậy

No comments: