Sáng dậy đưa cún đi học. Trời lạnh quá. SG có mấy lúc lạnh thế này đâu. Đến lớp cún gọi "cô Mai ơi, cô Mai à". Hôm nay quên đi tất cho cún rồi. Nhà trẻ chỗ cún cũng lạ - các cô biết lạnh chân đi dép trong nhà, còn các cháu hầu như đều đi chân đất hết!
Tết tết tết tết đến rồi, hai tuần nữa là Tết đấy thôi. Tối qua ba cún đi mua đồ để biếu tết cho họ hàng bà con mà thấy thiên hạ vơ có vẻ hết rồi. Cuối năm khủng hoảng tưởng hàng Tết ế mà sao cũng cháy hàng vậy.
Ngồi trên tầng 17 làm việc nhìn ra ngoài thấy giống trên máy bay - mây bay lảng vảng, nhà nhấp nhô cao thấp, người và xe đi đi lại lại đều bé nhỏ. Không có nhiều việc để làm! Và cũng không thật sự có nhiều tâm trí để làm việc lắm. Nhưng dù sao hết ngày hôm nay chắc cũng phải xong cái đề cương chương trình để gửi cho 1 bạn ngoài HN - biết là sẽ khó có tương lai cho cái được gọi là đại học mà sao ko thể làm bậy được nhỉ? Thừa nhận mẹ là người có tính cầu toàn!
Ba rút hết tiền đưa chú Thy vay mua đất. Không biết tết này sẽ ăn chơi sao đây. Về quê nội chắc là phải thuê nhà nghỉ hoặc khách sạn ở rồi chứ căn nhà ông bà nội ở trước đây giờ toàn bụi và cũng chẳng có chăn màn quạt hay TV gì cả. Hơn nữa khi ông nội còn sống thì mấy anh em của ông còn có vẻ nể chứ khi ông mất rồi thì công khai đòi nói là đấy là nhà để thờ! Lòng tham của con người là vô đáy! Có lẽ ông bà nội nghèo nhất trong mấy anh em, tự nguyện ở nhà trông cụ cố khi ốm đau, nhưng chẳng ai ghi nhận, chỉ thấy trước mắt họ là nhà, là đất, là tiền của mà thôi.
Mẹ với ba đều nói với bà là khỏi lo nghĩ làm gì, rồi đâu sẽ có đó. Ăn ở có phúc đức thì con cháu được nhờ. Việc thờ hay nuôi ông bà là trách nhiệm của các con - vì đó là cha mẹ mình mà. Ăn ở có hiếu thì sẽ được con cháu báo hiếu lại thôi!
Thím Thu nhà chú Thy có bầu được khoảng 2 tháng rồi. Cũng mừng chứ nhỉ - vì 2 đứa sắp có em kêu bằng chị hai, chị ba rồi. Trêu bà nội là chuẩn bị sức khoẻ để ẵm cháu dài dài!
Giờ qua 2 nhân vật chính của blog này nhé. Chắc vài tháng nữa là ba mẹ mệt xỉu với vai trò trọng tài thôi. Như thì cứ chị chơi gì là trờ tới giật bằng được rồi lỉnh đi chỗ khác. Nếu gỡ đồ Như đang cầm trên tay thì thể nào cũng ưỡn người ra ré lên. Khóc giả đấy vì chẳng có miếng nước mắt nào cả! Cún thì lúc đầu còn nhường nhịn chứ sau đó lấy tay đánh vào đầu rồi lấy chân đạp vào người em nữa. Em khóc thì nạt "im ngay, ngồi im đó" không thì "chết dầm con Như!". Có lẽ bà không nhận ra nó bắt chước bà nên cô Thuỷ đến bà nói lại với cô Thuỷ là đừng nói vậy kẻo cún bắt chước!
Chạy cả buổi sáng hôm qua mới mua cho cún được 1 đôi giày đi mùa đông. Mẹ thì không thích lắm vì nó giống màu đôi dép cún đang đi, nhưng phải lấy vì đôi nào cún cũng không chịu. Đôi mẹ lấy đó là nịnh dữ lắm vì có con thỏ nên cún mới đi thử vào chân đấy!
Hôm trước mua được cho 2 chị em 2 cái áo rét dày tương đối. Cả cún và Như đều rất dễ thương khi chui vào 2 cái áo đó. Của cún là một chú thỏ màu xanh có cả đuôi. Của Như là một chú mèo màu cam và vàng. Lúc nào rảnh rỗi mẹ sẽ tải hình lên cho moi người xem nhé.
Mẹ quay lại làm việc và lướt web vòng vòng đây xem có gì thú vị hay đáng giá không!
No comments:
Post a Comment