Hôm kìa sinh nhật chị Hai mình đấy. Nói chung là vui và rất vui vì được đi chơi đu cây dừa buổi sáng, trưa ăn bánh mì khoai tây và uống nước ngọt ở Lotteria, chiều mưa không đi đâu, tôí có hai cái bánh kem. Mời cả nhà chú Duy qua chơi rồi ăn bánh sinh nhật luôn! Ba mình sau đó đi ăn đám cưới, nhà chú Duy về cho Bảo Bảo đi ngủ. CÒn hai chị em chúng mình biết làm gì không? Biểu diễn thời trang nhé! mọi người xem chắc mắt tròn mắt dẹt đấy!
Dư âm của sinh nhật là sáng chủ nhật,cả đại gia đình (nói vậy cho to tát chứ thật ra chỉ có nhà mình và nhà chú Duy thôi) tụ lại ăn gỏi cuốn, chả giò. Bảo Bảo té cái uỵch sưng một cục bự chảng trên trán. Chiều tối mẹ cho hai đứa đi mua nốt mấy tập còn lại của câu chuyện Bubu. Giờ đã có đủ bộ sưu tập 6 cuốn là khoảng 20 câu chuyện về Bubu rồi nhé. Chị Hai đọc chuyện tương đối thành thạo rồi lâu lâu sai một chữ bị ba sửa. chị Hai không thích ba ngồi cạnh là vì vậy đó! Chị hai đã học hè xong rồi. Giờ đang ở nhà tự học. mình thì vẫn đi đến lớp đều đều.
Bổ sung hình sinh nhật chị Hai nhé!
Tuesday, July 31, 2012
Sunday, July 22, 2012
Tinh yeu la gi?
Mình cũng chả biết! Nhưng có một thằng nhóc cứ bám theo hai chị em mình trong khu trò chơi. nó nhặt mấy viên đạn bằng bông vào cái giỏ nhựa mang lên chia cho chị hai chị em mình bắn súng máy. Nó mê chị Hai hay mình nhỉ? Chắc là chị hai vì mình không xuống đất nhặt mấy viên đạn tròn đó mà chị hai xuống. Nó lon ton chạy theo chị hai, còn nhiệt tình chỉ là phải bắn vậy, bắn vậy nữa đó!
Mối tình mạnh mẽ này làm chị hai lúc đầu có vẻ khoái, dưng mà sau đó sợ quá chạy trốn thì phải. Kéo mình và mẹ theo qua khu bên kia khi nó xuống đất nhặt đạn. Hai chị em mình qua chỗ đánh đu thả người giống khỉ... Lại thấy thằng nhóc đó qua nữa. Nó là dân chơi thứ thiệt vì chị mình còn bắt mẹ vịn đưa người đến tận đích để thả tay ra thì nó bám vào 2 cái tay cầm đu một lèo, xuống dưới còn lấy chân đạp bức vách rồi nhảy lại thả người xuống. Chơi một lúc nó rủ chị hai là "chỗ này chán quá, chơi trò khác đi"... Chị hai mình chả nói gì, tiếp tục đu... Nó lại mon men đu theo... Ba nó đứng ngoài la nó đừng phá nhường chỗ cho người khác mà nó không chịu...
Mẹ mình tò mò lắm hỏi nó mấy tuổi, nó thưa không biết. Hỏi nó học lớp nào? mầm, chồi hay lá? Nó bảo lớp mầm... Hà nhóc này trốn học hè, bằng tuổi mình thôi mà bày đặt cảm tình này, cảm tình nọ! Không lẽ nói nhóc ơi, chị của tớ học trường tiểu học rồi chứ đâu có ở mầm non đâu...
Mình cũng chả nhớ cuối cùng 2 chị em mình ra khỏi khu vui chơi trước hay thằng nhóc đó trước. Lotteria đã làm hình ảnh thằng nhóc hoàn toàn mờ nhạt trong ký ức mình. Hai chị em được mẹ mua gà rán, bánh mì, khoai tây, nước ngọt, kem... Một buổi đi chơi đã đời... Còn mua một phần Value Tôm cho ba ăn trưa nữa!
Nói về ba, sao mình chỉ toàn thấy là ngủ hoặc xem TV. Ba là mẫu người chả giống ai trong gia đình. Giờ mọi người ngủ thì ba thức, giờ mọi người chơi bời, ăn uống, nấu nướng thì ba ngủ khò. Mẹ mình cũng ca cẩm nhiều lắm là ba có thể không giống ai tất cả những ngày khác, dưng mà chủ nhật cố gắng làm một người bình thường có được không? Mẹ ca cẩm vậy thôi chứ đến cơ quan cũng nghe những cô khác than là thà đi chơi có hai mẹ con vui hơn. Đem theo chồng mà cái mặt chồng bí xị mất cả vui, thà để cho ở nhà còn hơn!
Còn tình yêu của ba mẹ thì sao nhỉ? Lúc nào hỏi là nguyên nhân nào hai đứa mình ra đời? Có phải là kết quả của tình yêu không? Lớn hơn chút xíu sẽ hỏi!!!!
Mối tình mạnh mẽ này làm chị hai lúc đầu có vẻ khoái, dưng mà sau đó sợ quá chạy trốn thì phải. Kéo mình và mẹ theo qua khu bên kia khi nó xuống đất nhặt đạn. Hai chị em mình qua chỗ đánh đu thả người giống khỉ... Lại thấy thằng nhóc đó qua nữa. Nó là dân chơi thứ thiệt vì chị mình còn bắt mẹ vịn đưa người đến tận đích để thả tay ra thì nó bám vào 2 cái tay cầm đu một lèo, xuống dưới còn lấy chân đạp bức vách rồi nhảy lại thả người xuống. Chơi một lúc nó rủ chị hai là "chỗ này chán quá, chơi trò khác đi"... Chị hai mình chả nói gì, tiếp tục đu... Nó lại mon men đu theo... Ba nó đứng ngoài la nó đừng phá nhường chỗ cho người khác mà nó không chịu...
Mẹ mình tò mò lắm hỏi nó mấy tuổi, nó thưa không biết. Hỏi nó học lớp nào? mầm, chồi hay lá? Nó bảo lớp mầm... Hà nhóc này trốn học hè, bằng tuổi mình thôi mà bày đặt cảm tình này, cảm tình nọ! Không lẽ nói nhóc ơi, chị của tớ học trường tiểu học rồi chứ đâu có ở mầm non đâu...
Mình cũng chả nhớ cuối cùng 2 chị em mình ra khỏi khu vui chơi trước hay thằng nhóc đó trước. Lotteria đã làm hình ảnh thằng nhóc hoàn toàn mờ nhạt trong ký ức mình. Hai chị em được mẹ mua gà rán, bánh mì, khoai tây, nước ngọt, kem... Một buổi đi chơi đã đời... Còn mua một phần Value Tôm cho ba ăn trưa nữa!
Nói về ba, sao mình chỉ toàn thấy là ngủ hoặc xem TV. Ba là mẫu người chả giống ai trong gia đình. Giờ mọi người ngủ thì ba thức, giờ mọi người chơi bời, ăn uống, nấu nướng thì ba ngủ khò. Mẹ mình cũng ca cẩm nhiều lắm là ba có thể không giống ai tất cả những ngày khác, dưng mà chủ nhật cố gắng làm một người bình thường có được không? Mẹ ca cẩm vậy thôi chứ đến cơ quan cũng nghe những cô khác than là thà đi chơi có hai mẹ con vui hơn. Đem theo chồng mà cái mặt chồng bí xị mất cả vui, thà để cho ở nhà còn hơn!
Còn tình yêu của ba mẹ thì sao nhỉ? Lúc nào hỏi là nguyên nhân nào hai đứa mình ra đời? Có phải là kết quả của tình yêu không? Lớn hơn chút xíu sẽ hỏi!!!!
Wednesday, July 18, 2012
Chi oi chong mat rot xuong nao!
Mẹ đè đầu hai đứa mình ra bắt chí, gội chí, cắt tóc, quay cái đầu vòng vòng trong chậu nước, mắc cười quá đi mất...Cả nhà tự nhiên trở lên sạch sẽ vì vụ mấy con chí này đấy... Vỏ gối, ra giường, mền đều được quay vòng vòng trong máy giặt để cho chí chóng mặt mà chết...
Mình đi học tiểu học được vài tuần rồi. Tình hình có vẻ ổn nên không phải nhờ mẹ cập nhật. Như đi học mẫu giáo như bình thường nên có vẻ cả hai đứa đều không có khái niệm hè là gì!
Mái tóc mình ngắn ngủn, cũng chả sao vì không dài từ trước tới giờ. Như khóc nguyên buổi sáng chủ nhật vì thương nhớ mái tóc cũ của nó. Không biết có ai giống mẹ mình không đem sữa chua kêu Như uống để lấy sức khóc tiếp...Nó mệt quá ngủ khò sau khi khóc chừng tiếng đồng hồ rồi ăn uống bình thường, kể chuyện tỉnh bơ là khi ngủ con mơ thấy con đang khóc... Khóc thật chứ mơ gì hả chị ba...
Mẹ bảo tính nó rất khác... Tiếc thì tiếc thật, khóc cho đã rồi sau đó chấp nhận sự thật chứ không nhay nhay... Mình biết nó yêu mái tóc dài của nó lắm, nên khóc có 1 tiếng đồng hồ rồi đoạn tuyệt hẳn phải là người rất mạnh mẽ! Kể cả khi mình và bà nội kêu nó giống con trai nó cũng chả thèm bày tỏ thái độ gì!
Ghét mấy con chí ghê. Phải diệt cho hết chí hết trứng mới được. Dưng mà mình sợ cái lược dày lắm. Chải đau cái đầu thật là đau cơ.
Mình đi học tiểu học được vài tuần rồi. Tình hình có vẻ ổn nên không phải nhờ mẹ cập nhật. Như đi học mẫu giáo như bình thường nên có vẻ cả hai đứa đều không có khái niệm hè là gì!
Mái tóc mình ngắn ngủn, cũng chả sao vì không dài từ trước tới giờ. Như khóc nguyên buổi sáng chủ nhật vì thương nhớ mái tóc cũ của nó. Không biết có ai giống mẹ mình không đem sữa chua kêu Như uống để lấy sức khóc tiếp...Nó mệt quá ngủ khò sau khi khóc chừng tiếng đồng hồ rồi ăn uống bình thường, kể chuyện tỉnh bơ là khi ngủ con mơ thấy con đang khóc... Khóc thật chứ mơ gì hả chị ba...
Mẹ bảo tính nó rất khác... Tiếc thì tiếc thật, khóc cho đã rồi sau đó chấp nhận sự thật chứ không nhay nhay... Mình biết nó yêu mái tóc dài của nó lắm, nên khóc có 1 tiếng đồng hồ rồi đoạn tuyệt hẳn phải là người rất mạnh mẽ! Kể cả khi mình và bà nội kêu nó giống con trai nó cũng chả thèm bày tỏ thái độ gì!
Ghét mấy con chí ghê. Phải diệt cho hết chí hết trứng mới được. Dưng mà mình sợ cái lược dày lắm. Chải đau cái đầu thật là đau cơ.
Friday, July 6, 2012
Mình đi học tiểu học rồi!
Được một tuần rồi đấy! Đi học cũng không quá ghê gớm như mình vẫn tự dọa bản thân. Giờ mình đã là người lớn rồi. Mỗi sáng đứng ở sân trường dóng hàng cho thẳng rồi mới lên lớp được. Có nhiều bạn học ở trường Hương Sen cũ lắm... Xuân Khôi, Minh Châu, Thảo Nguyên...
Tối hôm kia đi mua bìa bọc vở gặp chú chồng cô cắt tóc đi với một bạn bằng tuổi mình... Bạn ấy học lớp 1.3. Nghe mẹ hỏi chú ấy là ở Phường tám hả? chú ấy trả lời "Ừ" và còn thêm câu "Tạm trú". Mẹ mình cười "à đồng cảnh ngộ rồi". Mình chưa hiểu mẹ và chú ấy cười gì nhưng chả thấy ai giải thích thêm nên mình nghĩ chắc là họ có cách hiểu riêng của người lớn. Chú ấy nhắc mẹ mua thêm bìa nhựa bọc vở cho mình để khỏi dơ đấy...
Thấy vụ học hành của mình có vẻ nhiêu khê lắm... ba kết bạn với một chú nào đó ở phòng giáo dục qua một vài buổi nhậu của một người bạn... rồi giấy tờ qua lại giữa phường này với phường kia, rồi hồ sơ, rồi giấy chứng nhận việc làm.... rồi cả nhà rối tung... Nhưng theo lời bà thì hình như mọi thứ tương đối ổn vì bà đã nộp được hồ sơ cho mình ngày hôm qua rồi!
Như giờ đi trường mầm non có một mình, chả hiểu có buồn hơn tí nào không?
Mình thì thấy có vẻ có thử thách khi học lớp 1 đấy. Hôm qua cô giáo cho về nhà viết 2 trang chữ và số, minh được cô chấm 8 điểm viết... chưa phải 10 nhưng cũng đã là cố gắng lắm rồi!
Có cảm hứng đi học thế mà hôm thứ 3 rồi bị dị ứng tức ghê. Cả người mình ngứa ngáy không chịu nổi, mẩn nổi đầy, mặt sưng vù... chả biết có phải tại uống sữa cô gái Hà Lan dâu không? Vì không biết nên bản thân mình uống hình như đến 3 hộp rưỡi của block 4 hộp. Tối uông một hộp rưỡi (uống cả phần Như nữa) làm sáng ra mặt sưng vù, sáng mang đi học 1 hộp về đói quá uống, trưa mệt không ăn cơm uống một hộp nữa... ê hê nóng sốt khó chịu... Uống mất 4 ngày thuôc Bác Lợi ... Nhưng Như thì có vẻ không bị... Mẹ vẫn đang tự hỏi có phải là sữa hay là thứ gì khác? Nhưng vì ở diện nghi ngờ nên mình bị cắt khẩu phần sữa đến gần 2 hôm... Nhớ sữa ơi là nhớ!
Nhưng cũng có cái hay là thấy mẹ có vẻ chăm sóc mình kỹ, mẹ đút cháo mình ăn, dỗ dành giải thích mình ăn cơm chà bông đến lúc hết ngứa sẽ cho uông sữa... Mẹ mình cũng là mẹ hiền những lúc vậy chứ nhỉ... Chứ bình thường mẹ toàn bắt 2 đứa mình tự xúc ăn cơm, không TV, không giải trí,,,ăn là ăn, không ăn thì dẹp luôn chứ không có vụ năn nỉ ỉ ôi như cô Thủy hay bà nội!
Hôm thứ 4 mình nói mẹ cho ở nhà vì còn mệt. Thấy mẹ không nói gì tưởng mẹ phản đối... Vì mẹ đã quen chiêu thức này của mình khi mình học trường mẫu giáo với những giây phút lười bất ngờ. Nhưng không ngờ mẹ chỉ đánh thức NHư rồi chuẩn bị cho Như đi học thôi. Mẹ còn nói với bà là ở nhà để ý xem mình thế nào...Mình tự động sang lấy quần áo mặc (mặc lại i chang bộ của ngày thứ 2 - cái áo mẹ mua màu vàng tay bồng có nẹp đỏ tím trông đẹp lắm),tự động xuống đất chả phải để mẹ nhắc... Mẹ đến giờ vẫn tự hỏi có phải mình làm thế là chỉ để trái ý mẹ không? và với con nít chữ không có phải dùng để thể hiện cái tôi của cá nhân không?
Kệ mẹ, để mẹ tự tìm lời giải đáp đi!
Tuần trước hai đứa mình được đưa đi xem kịch "Chúa tể muôn loài" nhé. mẹ nghe quảng cáo dữ quá nên mua 4 cái vé luôn, mua của cò vé mà không biết là cò thật hay giả nên hồi hộp đến phút chót... Hóa ra vé thật nhưng sau khi xem mẹ có vẻ không lấy làm thỏa mãn cho lắm. Ba thì chỉ nói đó là kịch con nít... chỉ vậy thôi...
Mình và Như chả nhớ kịch thế nào chỉ độc một câu duy nhất giữa 2 con gà lôi "ừ thì tôi vô duyên đấy, vô duyên ăn chuối chiên"...Cả mẹ và bà đều phản đối câu này nên hiện không được lưu hành ở nhà nữa!
Hôm qua mẹ đem cái cân ra. Như nhích lên được 1 tí khoảng 15 cân, mình thì vẫn vậy 23 cân. Nói vậy để bà ngoại có biết cũng đỡ lo mình lên cân nhiều quá sẽ bị béo phì thì xấu lắm. Như viết chữ cũng đẹp ra phết gần bằng mình rồi đấy! NÓ có vẻ chăm chỉ, thích học hơn mình nữa...để xem đến lúc lên lớp một còn cảm hứng học tập như vậy không nhé chị ba :Ơ)
Tối hôm kia đi mua bìa bọc vở gặp chú chồng cô cắt tóc đi với một bạn bằng tuổi mình... Bạn ấy học lớp 1.3. Nghe mẹ hỏi chú ấy là ở Phường tám hả? chú ấy trả lời "Ừ" và còn thêm câu "Tạm trú". Mẹ mình cười "à đồng cảnh ngộ rồi". Mình chưa hiểu mẹ và chú ấy cười gì nhưng chả thấy ai giải thích thêm nên mình nghĩ chắc là họ có cách hiểu riêng của người lớn. Chú ấy nhắc mẹ mua thêm bìa nhựa bọc vở cho mình để khỏi dơ đấy...
Thấy vụ học hành của mình có vẻ nhiêu khê lắm... ba kết bạn với một chú nào đó ở phòng giáo dục qua một vài buổi nhậu của một người bạn... rồi giấy tờ qua lại giữa phường này với phường kia, rồi hồ sơ, rồi giấy chứng nhận việc làm.... rồi cả nhà rối tung... Nhưng theo lời bà thì hình như mọi thứ tương đối ổn vì bà đã nộp được hồ sơ cho mình ngày hôm qua rồi!
Như giờ đi trường mầm non có một mình, chả hiểu có buồn hơn tí nào không?
Mình thì thấy có vẻ có thử thách khi học lớp 1 đấy. Hôm qua cô giáo cho về nhà viết 2 trang chữ và số, minh được cô chấm 8 điểm viết... chưa phải 10 nhưng cũng đã là cố gắng lắm rồi!
Có cảm hứng đi học thế mà hôm thứ 3 rồi bị dị ứng tức ghê. Cả người mình ngứa ngáy không chịu nổi, mẩn nổi đầy, mặt sưng vù... chả biết có phải tại uống sữa cô gái Hà Lan dâu không? Vì không biết nên bản thân mình uống hình như đến 3 hộp rưỡi của block 4 hộp. Tối uông một hộp rưỡi (uống cả phần Như nữa) làm sáng ra mặt sưng vù, sáng mang đi học 1 hộp về đói quá uống, trưa mệt không ăn cơm uống một hộp nữa... ê hê nóng sốt khó chịu... Uống mất 4 ngày thuôc Bác Lợi ... Nhưng Như thì có vẻ không bị... Mẹ vẫn đang tự hỏi có phải là sữa hay là thứ gì khác? Nhưng vì ở diện nghi ngờ nên mình bị cắt khẩu phần sữa đến gần 2 hôm... Nhớ sữa ơi là nhớ!
Nhưng cũng có cái hay là thấy mẹ có vẻ chăm sóc mình kỹ, mẹ đút cháo mình ăn, dỗ dành giải thích mình ăn cơm chà bông đến lúc hết ngứa sẽ cho uông sữa... Mẹ mình cũng là mẹ hiền những lúc vậy chứ nhỉ... Chứ bình thường mẹ toàn bắt 2 đứa mình tự xúc ăn cơm, không TV, không giải trí,,,ăn là ăn, không ăn thì dẹp luôn chứ không có vụ năn nỉ ỉ ôi như cô Thủy hay bà nội!
Hôm thứ 4 mình nói mẹ cho ở nhà vì còn mệt. Thấy mẹ không nói gì tưởng mẹ phản đối... Vì mẹ đã quen chiêu thức này của mình khi mình học trường mẫu giáo với những giây phút lười bất ngờ. Nhưng không ngờ mẹ chỉ đánh thức NHư rồi chuẩn bị cho Như đi học thôi. Mẹ còn nói với bà là ở nhà để ý xem mình thế nào...Mình tự động sang lấy quần áo mặc (mặc lại i chang bộ của ngày thứ 2 - cái áo mẹ mua màu vàng tay bồng có nẹp đỏ tím trông đẹp lắm),tự động xuống đất chả phải để mẹ nhắc... Mẹ đến giờ vẫn tự hỏi có phải mình làm thế là chỉ để trái ý mẹ không? và với con nít chữ không có phải dùng để thể hiện cái tôi của cá nhân không?
Kệ mẹ, để mẹ tự tìm lời giải đáp đi!
Tuần trước hai đứa mình được đưa đi xem kịch "Chúa tể muôn loài" nhé. mẹ nghe quảng cáo dữ quá nên mua 4 cái vé luôn, mua của cò vé mà không biết là cò thật hay giả nên hồi hộp đến phút chót... Hóa ra vé thật nhưng sau khi xem mẹ có vẻ không lấy làm thỏa mãn cho lắm. Ba thì chỉ nói đó là kịch con nít... chỉ vậy thôi...
Mình và Như chả nhớ kịch thế nào chỉ độc một câu duy nhất giữa 2 con gà lôi "ừ thì tôi vô duyên đấy, vô duyên ăn chuối chiên"...Cả mẹ và bà đều phản đối câu này nên hiện không được lưu hành ở nhà nữa!
Hôm qua mẹ đem cái cân ra. Như nhích lên được 1 tí khoảng 15 cân, mình thì vẫn vậy 23 cân. Nói vậy để bà ngoại có biết cũng đỡ lo mình lên cân nhiều quá sẽ bị béo phì thì xấu lắm. Như viết chữ cũng đẹp ra phết gần bằng mình rồi đấy! NÓ có vẻ chăm chỉ, thích học hơn mình nữa...để xem đến lúc lên lớp một còn cảm hứng học tập như vậy không nhé chị ba :Ơ)
Subscribe to:
Posts (Atom)