Đêm hôm qua tự nhiên lúc 12h mình thức dậy đi tè thấy mẹ nằm bên cạnh. Tự hỏi là có phải mơ không? Vì hình như hồi này cả mình và Như đều biết mơ rồi! Không mơ tí nào cả vì sáng nay dậy thấy là mẹ rõ ràng, thêm hai cái kính mát màu xanh biển cho mình và màu đỏ cho Như. Cả gia tài í nhỉ? Vì đó là 2 món đắt tiền nhất mẹ mua từ Bangkok.
Lại còn thêm hai bộ nĩa và muỗng nữa (xanh biển cho mình và hồng cho Như). Cả bữa trưa và tối hai đứa mình đều ăn như người lớn dùng mấy thứ đồ mới này. Cơm ăn ngon thật là ngon dù tối nay mẹ mình đổ dư nước nồi cơm.
ĐI học lại cũng vui lắm nhưng nghĩ đi nghĩ lại mình vẫn thích ở nhà với bà hơn. Dù sao là số một của bà hay hơn nhiều là số đông của lớp học nhỉ?
Mẹ và bà khen Như và mình lắm nhé. Biết sao không?
- Con mời mẹ uống nước! Mình biết lấy li, rót nước trong bình đưa mẹ khi mẹ đi làm về đấy.
- Con mời bà uống nước! Là lúc Như giật túi thuốc của bà nội bóc ra vô số viên rồi cũng bày đặt giống mình lấy nước cho bà uống thuốc nữa!
Hôm nay mình là người chị gương mẫu nhé. Mình lấy nước cho Như uống và được Như cảm ơn nữa đấy. Tuy nhiên lúc nãy hai đứa tranh nhau cái IPOD, mình đánh Như một cái, nó ăn vạ cả nhà, cái IPOD bị mẹ tịch thu luôn (và sau đó mình biết là mẹ trốn 2 đứa mình chơi trò chơi một mình bên phòng đấy!)
Hai tuần rồi mới được đi chơi ở khu vui chơi "Go go". Mẹ suýt nữa mất cái điện thoại di động vì bỏ quên. May mà lúc cho hai đứa mình cắt tóc ở tiệm tự nhiên nhớ ra nên quay lại. Nó vẫn nằm ở trên cái ghế vải nhồi bông. Hôm nay ít người chứ nhiều người chắc đã bị tiêu tùng rồi.
Mẹ vẫn chưa dám thú nhận với ba vụ bị mất cái vòng đeo tay ở Bangkok. Chả thể nhớ được nó đã rớt ở đâu (vì cái khóa nó lỏng) và mẹ mình là chúa quên. Chắc còn đang chờ thời cơ í mà. G'luck.
Mẹ mình đi xa gần cả tuần mà chỉ gọi về bằng Skype thì phải có 1 lần. Nhìn thấy hình mẹ ở một chỗ đẹp thật là đẹp luôn. Mong có lúc nào cả nhà được đi nghỉ qua đó thì tuyệt vời biết mấy.
Thời gian còn lại nghe mẹ kể là giao lưu với đồng nghiệp, đi vòng vòng khám phá Bangkok. QUà mang về là socola và socola. Mua đồ cho mình và Như là tốn tiền lắm đấy. Mẹ nói với ba là có một số quà dễ thương nữa nhưng phải đến sinh nhật mình vào tháng 7 mới tặng được. Hồi hộp từ giờ này.
Thôi chúc cả nhà ngủ ngon nhé. MẸ mình ngáp sái quai hàm rồi. Good night (mình biết tiếng Anh đấy nhé!)
Saturday, June 18, 2011
Saturday, June 11, 2011
Bế giảng & Bảo Bảo & giỗ ông nội
Lâu lẩu lầu lâu rồi mà mẹ chả giúp cập nhật tí gì nhỉ. Giờ thì điểm qua từng sự kiện nhé
Bế giảng (27/5/11):
Chỉ có bà đi bế giảng với 2 chúng mình. Hát hò, chụp hình, chơi bời thỏa thích. Mình được nghỉ hè 2 tuần nghĩa là hết tuần này ở nhà thôi, tuần sau đi học lại rồi. Nói là rất hứng thú đi học thì hơi dối nhưng cũng hơi tò mò là học lớp lá - lớp anh chị của trường thì cảm giác sẽ ra sao nhỉ?
Có hình chụp nhé. Hai đứa mình tóc dài loong thoòng, nhưng có vẻ rất là nữ tính cơ đấy!
Em bé thím Phương - Bảo Bảo (28/5/11)
Bảo Bảo được sinh vào ngày Thứ 7 ngay sau khi chúng mình nghỉ hè. Nó dễ thương lắm nhé, chỉ có mỗi tật khóc nhè hoài hoài thôi! Mẹ cho chúng mình đi thăm em sáng chủ nhật tuần cuối tháng 5. Hai đứa mình nhảy nhót hoài trên giường thím Phương nằm nên bị mẹ la quá trời. Túm lại có thêm một em bé làm chúng mình thấy lớn hẳn lên đấy. Như cũng là chị ba rồi chứ ko phải là em ba đâu.
Giỗ ông nội (5/6/2011)
Trúng ngày chủ nhật luôn thế là cả nhà mình về quê nội. Bé Bo nhà chú Thy giờ đã lớn rồi, cũng hung dữ ra trò dám rượt Như để đánh nữa đấy nhé. Quá trời người (là anh chị em của ông nội mình và hàng xóm) qua dự. Mình cũng đâu biết ông nội thế nào đâu, chỉ thấy ông cười trên bàn thờ thôi. Hai đứa mình bị muỗi cắn chi chít đầy người đến giờ mấy vết ngứa vẫn còn chưa lặn. Đêm thì lục xục đến tận 11 giờ mới ngủ được vì nóng quá và trên gác lại không có sì-po nữa. Nhưng nói túm lại vẫn là sự kiện đáng nhớ. Mẹ mình tự nghĩ là đã học được nhiều điều từ chuyến đi này - chí ít là tính kiên nhẫn và chịu đựng, có thể là giúp mẹ hồi tưởng quá khứ vì hình như cuộc sống bây giờ đầy đủ hơn nhiều nên ít khi phải chịu đựng cái nóng theo kiểu ở quê như vậy. Dự định ban đầu là thứ 2 mới lên Thành phố cơ, nhưng vì đêm T7 trời nóng quá nên mẹ định chiều CN cho 2 đứa mình lên luôn. Tuy nhiên sáng CN dậy thấy bé bo nằm với ba mẹ dưới đất chỗ phòng khách chứ không phải trong phòng máy lạnh, mẹ lại đổi ý, chắc muốn thử thách hai đứa mình! Thế là 2 đứa mình có thêm nửa ngày thứ 2 ở nhà.
Giờ 2 đứa mình sắp đưa bà nội đi khám bệnh (nói cho sang vậy thôi chứ mẹ chở bà, còn 2 đứa mình đi ké để ghé qua công viên đi vòng vòng) nên sẽ viết lúc khác vậy. Tạm biệt cả nhà nhé.
Bế giảng (27/5/11):
Chỉ có bà đi bế giảng với 2 chúng mình. Hát hò, chụp hình, chơi bời thỏa thích. Mình được nghỉ hè 2 tuần nghĩa là hết tuần này ở nhà thôi, tuần sau đi học lại rồi. Nói là rất hứng thú đi học thì hơi dối nhưng cũng hơi tò mò là học lớp lá - lớp anh chị của trường thì cảm giác sẽ ra sao nhỉ?
Có hình chụp nhé. Hai đứa mình tóc dài loong thoòng, nhưng có vẻ rất là nữ tính cơ đấy!
Em bé thím Phương - Bảo Bảo (28/5/11)
Bảo Bảo được sinh vào ngày Thứ 7 ngay sau khi chúng mình nghỉ hè. Nó dễ thương lắm nhé, chỉ có mỗi tật khóc nhè hoài hoài thôi! Mẹ cho chúng mình đi thăm em sáng chủ nhật tuần cuối tháng 5. Hai đứa mình nhảy nhót hoài trên giường thím Phương nằm nên bị mẹ la quá trời. Túm lại có thêm một em bé làm chúng mình thấy lớn hẳn lên đấy. Như cũng là chị ba rồi chứ ko phải là em ba đâu.
Giỗ ông nội (5/6/2011)
Trúng ngày chủ nhật luôn thế là cả nhà mình về quê nội. Bé Bo nhà chú Thy giờ đã lớn rồi, cũng hung dữ ra trò dám rượt Như để đánh nữa đấy nhé. Quá trời người (là anh chị em của ông nội mình và hàng xóm) qua dự. Mình cũng đâu biết ông nội thế nào đâu, chỉ thấy ông cười trên bàn thờ thôi. Hai đứa mình bị muỗi cắn chi chít đầy người đến giờ mấy vết ngứa vẫn còn chưa lặn. Đêm thì lục xục đến tận 11 giờ mới ngủ được vì nóng quá và trên gác lại không có sì-po nữa. Nhưng nói túm lại vẫn là sự kiện đáng nhớ. Mẹ mình tự nghĩ là đã học được nhiều điều từ chuyến đi này - chí ít là tính kiên nhẫn và chịu đựng, có thể là giúp mẹ hồi tưởng quá khứ vì hình như cuộc sống bây giờ đầy đủ hơn nhiều nên ít khi phải chịu đựng cái nóng theo kiểu ở quê như vậy. Dự định ban đầu là thứ 2 mới lên Thành phố cơ, nhưng vì đêm T7 trời nóng quá nên mẹ định chiều CN cho 2 đứa mình lên luôn. Tuy nhiên sáng CN dậy thấy bé bo nằm với ba mẹ dưới đất chỗ phòng khách chứ không phải trong phòng máy lạnh, mẹ lại đổi ý, chắc muốn thử thách hai đứa mình! Thế là 2 đứa mình có thêm nửa ngày thứ 2 ở nhà.
Giờ 2 đứa mình sắp đưa bà nội đi khám bệnh (nói cho sang vậy thôi chứ mẹ chở bà, còn 2 đứa mình đi ké để ghé qua công viên đi vòng vòng) nên sẽ viết lúc khác vậy. Tạm biệt cả nhà nhé.
Subscribe to:
Posts (Atom)