Tuesday, January 12, 2010

Một ngày "may mắn" của mẹ mình

Nghe một cuộc điện thoại thấy bà nội hồn vía lên mây hết cả - vì sợ mẹ mình bị giựt đồ rồi té xuống đường nữa thì khổ. Chắc tại mẹ đem cái balo to tướng nên thiên hạ tưởng có laptop gì đó. Kỳ thực là mẹ mình chẳng có thời gian xếp đồ ra nên gom đủ thứ tống vào balo để đến lúc cần gì là có nấy thôi.
Thấy tạm thời mẹ thống kê đến lúc này mất điện thoại của cơ quan, 2 cái usb, một gói socola bự chảng sếp mẹ mới đem từ Úc về tặng, 2 cái vòng tay bằng ngọc trai trị giá khoảng 100k mỗi cái ba mua cho mình và như, thẻ bảo hiểm y tế của mẹ... Giá trị vật chất cũng không bằng nỗi sợ tinh thần. Mẹ mình líu ríu chẳng biết làm gì. May mà hôm nay ba mình đến giúp một tay đấy.
Nói trong cái rủi có cái may hay ngược lại nữa, tùy cách nhìn nhận thôi. Mấy đứa giựt đồ còn gọi điện về nhà kêu bà nội mang tiền đến chuộc - mẹ đưa 100k để lấy lại CMND và mấy thứ khác như sổ khám bệnh, bank card, etc... Theo lời ba mình mấy thứ này vô giá trị chứ như băng lái xe hoặc giấy tờ xe là nó phải lấy khẳm rồi. Mà cũng lạ, mẹ mình trông "hai lúa" vậy mà cũng bị giựt đồ. Mẹ tức vụ này lắm!
nhưng nói chung lấy lại được cái CMND là mẹ mình mừng hơn kiếm lại được điện thoại di động nữa - vì có đủ thứ rắc rối kèm theo cái ID này - ngân hàng, bảo hiểm, việc làm, etc và etc...vì CMND mẹ mình lấy ở HN mà hộ khẩu giờ ở TP.HCM.
Túm lại mẹ nói may và không may. Thôi kệ, chuyện người lớn mà. Mình phải ngủ thật nhiều để mai dậy sớm đi Suối Tiên đây. Bà nội lo lắng lắm nhưng chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi.
Mẹ mình đang nghĩ có vận xui và tính toán không biết nên cho mình đi chơi hay ở nhà với bà nội đây!
Chuyện chị em mình nhiều lắm, kể sau vậy. Có cái USB copy hình đi chơi Mũi Né về cũng bị mấy "đứa" giựt đồ lấy mất rồi. Lớn lên mình mà làm công an thì mấy đứa này chắc chết với mình. Mình phải giúp mẹ rửa mối thù này mới được!